Bạn vừa xem 1001 bài thơ Tết xa nhà, xuân này con không về tâm trạng nhất trên trang web iini.net, được thành viên Trịnh Thanh Biên biên tập vào lúc 2016-03-05T01:27:00Z [nội dung đã được chỉnh sửa/cập nhật gần đây nhất vào lúc 2018-12-27T09:40:40Z].
Tết về, nhớ bánh chưng xanh, Nhớ tràng pháo chuột, nhớ tranh lợn gà. Nhớ cành đào thắm đầy hoa, Nhớ giây phút đợi giao thừa nghiêm trang. Nhớ ngũ vị, nhớ chè lam, Nhớ cây nêu, nhớ khánh vang tiếng sành. Nhớ tam cúc đẹt: Nhớ mình! Nhớ cân mứt lạc, …
Đoạn trích là phần mở đẩu của bài thơ Đất nước (1948 – 1955). 2. Mở đầu bài thơ, từ điểm nhìn ở Việt Bắc kháng chiến, nhân vật trữ tình nhớ về mùa thu Hà Nội năm xưa, ngày tác giả rời Hà Nội.
Thơ Tết cho bé. Tết đến ai cũng háo hức, vui tươi. Nhất là đối với trẻ thơ, cảm xúc ấy thật trong sáng và hồn nhiên. Niềm vui của bạn nhỏ trong bài thơ được nhân lên gấp bội khi bố mua cho chiếc xe đạp mới. Cô bé đã chở em búp bê xinh xắn đi chợ Tết cùng mình
Những bài thơ chúc tết hài hước nhất! Bài thơ số 1: Bài thơ số 2: Bài thơ số 3: Bài thơ số 4: Bài thơ số 5: Bài thơ số 6: Cung chúc tân niên . Sức khỏe vô biên. Thành công liên miên. Túi luôn đầy tiền. Sung sướng như tiên. Bài thơ số 7: Bài thơ số 8: Mừng 2022 Phát tài
Những bài thơ về ngày xưa chứa đựng nhiều tình cảm chân thành sâu sắc. Những bài thơ này gợi cho chúng ta biết bao kỉ niệm ngọt ngào nhưng không kém phần nuối tiếc một thời đã qua. Với những vần thơ nhẹ nhàng da diết chạm vào tâm hồn bạn đọc sâu sắc giúp chúng ta
Tết xưa trong thơ cũ. P.V. Tết Nguyên đán là tết cổ truyền, rất quý rất cần những cảm xúc hồi cố, nhớ lại nếp xưa mà bâng khuâng với hồn dân tộc. Bài viết này muốn tìm về những đổi thay, những phong tục tết nay không còn nữa hoặc đã biến đổi nhiều. Thủa bé
Sesse3. THI HỮU Hội Những Người Yêu Thơ & Thích Làm ThơTuyển chọn những bài thơ hay viết về Ngày Tết đã được đăng tải trên trang thơ Thi viết lên tâm trạng hân hoan khi Tết đến; Những bài thơ chúc Tết thật hay và ý nghĩa;. với đó là những nỗi niềm về Ngày Tết muốn được bày tỏ, tâm sự,..TẾT XƯA VÀ NAY Thơ Thanh HùngTết ngày xưa thật là hay Có dưa hấu đỏ có bày bánh chưng Râm ran pháo nổ tưng bừng Rất nhiều kẹo mứt tượng trưng đủ đầyCó đàn em nhỏ thơ ngây Tụm ba tụm bảy vui vầy chúc xuân Mấy ông rảnh rỗi quây quần Nhậu vào tán chuyện nghĩa nhân cổ truyềnNhững chàng trai trẻ hồn nhiên Nhìn xuân ánh mắt dịu hiền nhân thêm Tiết xuân cảnh vật êm đềm Canh nồi bánh nấu chờ đêm giao thừa _____________Tết giờ chẳng giống như xưa Không dưa hấu chẳng bày bừa bánh chưng Chẳng câu đối đỏ chúc mừng Chỉ là cái tết tượng trưng thôi màTừ ngày một đến mùng ba Bạn bè tụ tập la cà rong chơi Bà con chẳng hỏi thăm lời Tìm vào quán nhậu xả hơi mấy ngàyNhìn xưa nghĩ lại tết nay Còn đâu truyền thống ngày này năm xưa Đợi khi vừa đón giao thừa Ra đường tụ tập vẫn chưa muốn T HTẾT RỒI ĐÓ Thơ Thanh HùngTết rồi đó có gì vui không vậy Giờ lớn rồi không còn lấy phong bao Giờ lại tiếc tuổi đời hay giận lẫy Câu chúc nhau không còn thấy ngọt ngàoTết rồi đó còn nôn nao không nhỉ Có thấy nhiều thi vị của ngày xưa Hay chỉ thích ngồi đong đưa suy nghĩ Chuyện hôm qua rồi nhớ mấy cho vừaTết rồi đó có thường hay tụ tập Rủ bạn bè đi rình rập chợ hoa Đi hái trộm bị la tìm chỗ nấp Bị đòn đau bất chấp vẫn cười xòaTết rồi đó còn vui như thuở nọ Đi chúc xuân để còn có ít tiền Vui sướng lắm nhận lì xì bao đỏ Đi khoe liền và cười rất tự nhiênTết rồi đó đang gần về tận ngõ Chậu mai vàng đang đón gió xuân sang Có vui thích như một thời bé nhỏ Hay ngồi đây mà lơ lửng mơ T HTẾT ĐOÀN VIÊN Thơ Bằng Lăng TímTiếng pháo nổ đì đùng vang đầu ngõ Khắp mọi nhà câu đối đỏ cây nêu Những vòng xe trên phố nhịp quay đều Xuân đã đến mang bao nhiêu ước vọngĐôi cánh Én giữa lưng trời bay bổng Hương mùa Xuân còn đọng những cánh hồng Nắng dịu dàng xua giá lạnh tàn Đông Mây tím mộng bềnh bồng trôi cùng gióNồi bánh tét bếp lửa hồng cháy đỏ Xa quê hương nỗi nhớ cũng thật nhiều Mong ngày về đoàn tụ với mẹ yêu Cơm giản dị mà thât nhiều hạnh phúcMai đào thắm cùng đua nhau nở rực Ngày cuối năm gửi câu chúc an lành Chúc bạn bè…chúc các chị.. các anh Năm Mậu Tuất đường công danh rạng LĂNG TÍM 15/2/2018
Sắp Tết sưu tầm một số bài thơ xuân cổ điển để bạn bâng khuâng một chút trong những ngày cận kề Tết Tân Sửu 2021 này. Bâng khuâng xong, chúng ta lại tiếp tục làm việc học tập, vì bạn nhớ chứ, chỉ còn mấy ngày nữa là Tết thôi đấy! Cáo tật thị chúng Mãn Giác thiền sư Xuân khứ bách hoa lạc, Xuân đáo bách hoa khai. Sự trục nhãn tiền quá, Lão tòng đầu thượng lai. Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, Đình tiền tạc dạ nhất chi mai. Ngô Tất Tố dịch thơ Có bệnh bảo mọi người Xuân ruổi trăm hoa rụng Xuân tới, trăm hoa cười Trước mắt việc đi mãi Trên đầu già đến rồi Đừng bảo xuân tàn hoa rụng hết Đêm qua, sân trước một nhành mai. Nguồn Thơ văn Lý – Trần, NXB Khoa học xã hội, 1977; Wikisource; Thư viện Hoa Sen. Ông đồ Vũ Đình Liên Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu, giấy đỏ Bên phố đông người qua. Bao nhiêu người thuê viết Tấm tắc ngợi khen tài “Hoa tay thảo những nét Như phượng múa, rồng bay”. Nhưng mỗi năm mỗi vắng Người thuê viết nay đâu? Giấy đỏ buồn không thắm Mực đọng trong nghiên sầu… Ông đồ vẫn ngồi đấy, Qua đường không ai hay Lá vàng rơi trên giấy; Ngoài giời mưa bụi bay. Năm nay đào lại nở Không thấy ông đồ xưa, Những người muôn năm cũ Hồn ở đâu bây giờ? Nguồn Thi nhân Việt Nam, NXB Văn Học. “Ông đồ chính là cái di tích tiều tuỵ đáng thương của một thời tàn” Trích thư cụ Vũ Đình Liên gửi cụ Hoài Thanh – Hoài Chân. Nguồn Thi nhân Việt Nam. Lời bình của Sắp Tết Cụ Vũ Đình Liên viết kiệt tác chữ của cụ Hoài Thanh hoài cổ “Ông đồ” vào năm 1936, nghĩa là cho đến Tết Tân Sửu 2021 này, đã gần một thế kỷ trôi qua! Cách đây gần một thế kỷ mà các cụ đã không còn thấy “ông đồ xưa” đâu nữa, đã u uẩn gọi hồn “những người muôn năm cũ” một cách thăm thẳm, thương tâm như thế, hỏi Tết bây giờ còn “gọi” lại được bao nhiêu cái “hồn” cổ xưa ngàn năm Việt? Câu thứ 16 xin đọc là “Ngoài giời mưa bụi bay” theo đúng văn bản in trong Thi nhân Việt Nam, không phải “Ngoài trời mưa bụi bay”. “Giời” cũng được sử dụng nhiều chứ không chỉ trong lời nói hay văn bản cổ xưa Giời mưa ở Huế sao buồn thế Nguyễn Bính, Ơn giời cậu đây rồi… Đánh đu Hồ Xuân Hương Bốn cột khen ai khéo khéo trồng, Người thì lên đánh, kẻ ngồi trông. Trai du gối hạc khom khom cật, Gái uốn lưng ong ngửa ngửa lòng. Bốn mảnh quần hồng bay phấp phới, Hai hàng chân ngọc duỗi song song. Chơi xuân đã biết xuân chăng tá, Cọc nhổ đi rồi, lỗ bỏ không! Nguồn Thơ Hồ Xuân Huơng. NXB Văn học, Hà Nội, 1993. Phân tích của nhà phê bình văn học Đỗ Lai Thúy Một điều đáng lưu ý là ở mỗi biểu tượng thơ Hồ Xuân Hương đều lấp lánh hai nghĩa thiêng và tục, thanh và tục. Ví như, đánh đu là một trong những biểu tượng tính giao có lẽ cổ sơ hơn cả. Đó là một trò chơi không thể thiếu được trong những ngày Tết hoặc hội xuân ở làng quê. Mùa xuân là lúc trời đất, âm dương giao hòa, thuận lợi cho muôn vật sinh sôi nảy nở. Bởi vậy, để cân bằng âm dương, thường thì một nam một nữ cùng chơi… Khi cây đu chuyển động thì chính là sự chuyển động của người đàn ông so với người đàn bà từ nằm dưới lên nằm trên, rồi lại từ nằm trên xuống nằm dưới. Còn người đàn bà thì ngược lại. Đây là sự bù trừ, đắp đổi, sự giao hòa năng lượng nam và năng lượng nữ mang ý nghĩa phồn thực. Bài thơ “Đánh đu” của Hồ Xuân Hương đầy những chuyển động, những màu sắc, không khí tươi vui của xuân trong trời đất và xuân trong lòng người “Trai đu gối hạc khom khom cật”, “Gái uốn lưng ong ngửa ngửa lòng”, “Bốn mảnh quần hồng bay phới phới”, “Hai hàng chân ngọc duỗi song song”. Những hình ảnh trên cộng với cách dùng từ dôi nghĩa như “trồng” tiếng miền Bắc đọc chệch là “chồng”, xếp chồng lên nhau, chồng vợ Bốn cột khen ai khéo khéo trồng! Phụ âm đầu c, l trong câu “Cọc nhổ đi rồi lỗ bỏ không”, các từ láy đôi đầy ám ảnh Khéo khéo, khom khom, ngửa ngửa, phới phới, song song, làm bài thơ dậy lên nghĩa khác, nghĩa tục, chỉ hành động tính giao. Nguồn Vấn đề dâm tục trong thơ Hồ Xuân Hương, Đỗ Lai Thúy, báo QĐND đăng ngày 26/ Lời thêm của Sắp Tết Nếu bạn chưa biết, có lẽ bạn nên thử trải nghiệm đánh đu một lần trong đời, để cảm nhận được thế nào là “Cọc nhổ đi rồi, lỗ bỏ không” nhé. Lần gần nhất tôi tham gia đánh đu là ở hội Lim Bắc Ninh 12, 13 Tết, cách đây chắc cũng hơn 10 năm có lẻ rồi. Tết này biết có còn không??? Mùa xuân chín Hàn Mặc Tử Trong làn nắng ửng khói mơ tan, Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng. Sột soạt gió trêu tà áo biếc, Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang. Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời Bao cô thôn nữ hát trên đồi; – Ngày mai trong đám xuân xanh ấy, Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi. Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi, Hổn hển như lời của nước mây, Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc, Nghe ra ý vị và thơ ngây. Khách xa, gặp lúc mùa xuân chín Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng – Chị ấy năm nay còn gánh thóc Dọc bờ sông trắng nắng chang chang? Nguồn Thi nhân Việt Nam, NXB Văn Học. Mưa xuân Nguyễn Bính Em là con gái trong khung cửi, Dệt lụa quanh năm với mẹ già. Lòng trẻ còn như vuông lụa trắng, Mẹ già chưa bán chợ làng xa. Bữa ấy, mưa xuân phơi phới bay, Hoa xoan lớp lớp rụng rơi đầy. Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ, Mẹ bảo “Thôn Đoài hát tối nay”. Lòng thấy giăng tơ một mối tình, Em ngừng thoi lại giữa tay xinh. Hình như… hai má em bừng đỏ, Có lẽ… là em nghĩ tới anh. Bốn bên hàng xóm đã lên đèn, Em ngửa bàn tay trước mái hiên. Mưa chấm tay em từng chấm lạnh, Thế nào anh ấy chẳng sang xem. Em xin phép mẹ, vội vàng đi, Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe. Mưa bụi nên em không ướt áo, Thôn Đoài cách có một thôi đê. Thôn Đoài vào đám hát thâu đêm, Em mải tìm anh, chả thiết xem. Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh, Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em. Chờ mãi anh sang, anh chả sang, Thế mà hôm nọ hát bên làng, Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn Để cả mùa xuân cũng bẽ bàng! Mình em lầm lũi trên đường về, Có ngắn gì đâu một dải đê, Áo mỏng che đầu, mưa nặng hạt Lạnh lùng em tủi với canh khuya. Bữa ấy, mưa xuân đã ngại bay, Hoa xoan đã nát dưới chân giầy. Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ, Mẹ bảo “Mùa xuân đã cạn ngày”. Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày Bao giờ em mới gặp anh đây? Bao giờ hội Đặng đi ngang ngõ Để mẹ em rằng “Hát tối nay!” Nguồn Tuyển tập Nguyễn Bính, NXB Văn học, 1986. Lời bình của Sắp Tết Từ hôm hội chèo làng Đặng đến làng em “đi ngang ngõ” cho tới hôm về, mưa xuân hết, hoa xoan nát, em toàn lủi thủi một mình. Em ở quanh năm với mẹ nhưng mấy khi bận tâm đến mẹ đâu, tâm trí em toàn nghĩ đến anh thôi đấy chứ! Cả bài thơ dài như thế mà em xin phép mẹ có mỗi một câu mà xin phép khẩn trương để còn “vội vàng đi” cho kịp! – Ý đoạn thơ này làm tôi nhớ đến câu Kiều trác tuyệt “Xăm xăm băng lối vườn khuya một mình” tả cảnh nàng Kiều quyết tâm vượt qua lễ giáo, đêm hôm một mình “xăm xăm” sang nhà Kim Trọng, chủ động đi tìm tình yêu. Nàng Kiều của Nguyễn Du may mắn “một phát ăn ngay”, còn em thì thật đen đủi trong mùa xuân này! Nhưng, kể cả là cái “anh” kia quá vô tâm, hay là anh đã có vợ hihi… đùa thôi…, thì, như người ta nói, “đời còn dài giai còn nhiều”, hết Tết này lại sắp đến Tết khác, nhanh lắm em à! Cứ thêm Sắp Tết vào điện thoại của em để đếm ngược đến hội chèo làng Đặng và chúc em may mắn lần sau, em nhé! Xuân tha hương Nguyễn Bính Gửi chị Trúc Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Ôi! Chị một em, em một chị Giời làm xa cách mấy con sông… Em đi dang dở đời mưa gió Chị ở vuông tròn phận lãnh cung Chén rượu tha hương! Giời! Đắng lắm! Trăm hờn nghìn giận suốt mùa đông Chiều qua ngồi ngắm hoàng hôn xuống Nhớ chị em sao nhớ lạ lùng! Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Vườn ai thấp thoáng hoa đào nở Chị vẫn môi son, vẫn má hồng? Áo rét ai đan mà ngóng đợi Còn vài hôm nữa hết mùa đông! Cột nhà hàng xóm lên câu đối Em đọc tương tư giữa giấy hồng Gạo nếp nơi đây sao trắng quá Mỗi ngày phiên chợ lại thêm đông Thiên hạ đua nhau mà sắm tết Một mình em chị vẫn tay không Vườn nhà tết đến hoa còn nở? Chị gửi cho em một cánh hồng Tha hương chả gặp người tri kỷ Một cánh hoa tươi đã chạnh lòng Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Chao ôi! Tết đến em không được Trông thấy quê hương thật não nùng! Ai bảo mắc vào duyên bút mực Suốt đời mang lấy số long đong! Người ta đi kiếm giàu sang cả Mình chỉ mơ toàn chuyện viển vông Em biết giàu sang đâu đến lượt Nợ đời nặng quá gỡ sao xong? Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Tết này, ô thế mà vui chán Những một mình em uống rượu hồng Rượu say nhớ chị thời con gái Thương chị từ khi chị lấy chồng Cố nhân chẳng biết làm sao ấy Rặt những tin đồn chuyện bướm ong… Thôi, em chả dám đa mang nữa Chẳng buộc vào chân sợi chỉ hồng Nàng bèo bọt quá em lăn lóc Chắp nối nhau hoài cũng uổng công! Một trăm con gái đời nay ấy Đừng nói ân tình với thủy chung! Người ấy xuân già chê gối lẻ Nên người nong nả chuyện sang sông Đò ngang bến dọc tha hồ đấy Quý hóa gì đâu một chữ đồng! Vâng, em trẻ dại, em đâu dám… Thôi, để người ta được kén chồng Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sĩ Chịu làm sao được những đêm đông Khốn nạn tưởng yêu thì khó chứ Không yêu thì thực dễ như không! Chị ơi! Tết đến em mua rượu Em uống cho say đến não nùng Uống say cười vỡ ba gian gác Ném cái chung tình xuống đáy sông Thiên hạ “Chi nghinh nam bắc điểu” Tình đời “Diệp tống vãng lai phong” Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Sương muối gió may rầu rĩ lắm Còn vài hôm nữa hết mùa đông Xuân đến cho em thêm một tuổi Thế nào em cũng phải thành công Em không khóc nữa không than nữa Đây một bài thơ hận cuối cùng Không than chắc hẳn hồn tươi lại Không khóc tha hồ đôi mắt trong Chị ơi! Em cưới mùa xuân nhé? Đốt pháo cho thơm với rượu hồng Xa nhà, xa chị tuy buồn thực Cũng cố vui ngang gái được chồng Em sẽ uống say hơn mọi bận Để hồn về mãi xứ Hà Đông Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Với lá thư này là tất cả Những lời tâm sự một đêm đông Thôn gà eo óc ngoài xa vắng Trời đất tàn canh tối mịt mùng Đêm nay em thức thi cùng nến Ai biết tình em với núi sông Mấy sông mấy núi mà xa được Lòng chị em ta vẫn một lòng Tết này chưa chắc em về được Em gửi về đây một tấm lòng Cầu mong cho chị vui như tết Tóc chị bền xanh, má dậy hồng Trong mùa nắng mới sầu không đến Giữa hội hoa tươi ấm lại lòng Chắc chị đời nào quên nhắc nhở – Xa nhà, rượu uống có say không? Nguồn Thơ Nguyễn Bính, NXB Văn hoá thông tin. Lời bình của Sắp Tết 1. Ai tha hương, không về quê ăn Tết được, gánh nợ gánh nần, mà lại còn thêm cái “nhọ” thất tình nữa, đọc bài này dễ ôm mặt khóc hu hu lên ngay được! 2. Cái câu “Khốn nạn tưởng yêu thì khó chứ – Không yêu thì thực dễ như không!” chắc cụ Nguyễn Bính đùa, vì những người cùng thời có kể là nghe đâu cụ cũng phong tình ra phết 🙂 Chú thích 1 Bài thơ này có đúng 100 câu cụ Nguyễn Bính “chịu chơi” thật! Chú thích 2 Câu cửa miệng “Vui như Tết” có người nói bắt nguồn từ bài thơ này “Cầu mong cho chị vui như tết”, không biết thực hư ra sao? Nhạc xuân Nguyễn Bính Khai bút năm Canh Thìn 1940 Hôm nay là xuân, mai còn xuân; Xuân đã sang đò nhớ cố nhân. Người ở bên kia sông cách trở, Có về Chiêm Quốc như Huyền Trân? Hôm nay là xuân, mai còn xuân; Phơi phới mưa sa nhớ cố nhân. Phận gái ví theo lề ép uổng, Đã về Chiêm Quốc như Huyền Trân? Hôm nay là xuân, mai còn xuân; Lăng lắc đường xa nhớ cố nhân. Nay đã vội quên tình nghĩa cũ, Mà về Chiêm Quốc như Huyền Trân? Hôm nay là xuân, mai còn xuân; Một cánh đào rơi nhớ cố nhân. Cung nữ như hoa vườn Thượng uyển. Ai về Chiêm Quốc với Huyền Trân? Hôm nay là xuân, mai còn xuân; Rượu uống say rồi nhớ cố nhân. Đã có yêu nhau là đến thế, Đừng về Chiêm Quốc nhé Huyền Trân? Đừng về Chiêm Quốc nhé Huyền Trân; Ta viết thơ này gửi cố nhân, Năm mới, tháng giêng, mồng một tết, Còn nguyên vẹn cả một mùa xuân. Huyền Trân ơi! Mùa xuân, mùa xuân, mùa xuân rồi. Giờ đây chín vạn bông trời nở, Riêng có tình ta khép lại thôi! Nguồn Hương cố nhân, NXB Á Châu, 1941. Chú thích Huyền Trân, tức Huyền Trân Công chúa, là công chúa con vua Trần Nhân Tông, được gả cho vua Chế Mân của vương quốc Chiêm Thành 1306. Chào Nguyên Xuân Bùi Giáng Xin chào nhau giữa con đường Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau Tóc xanh dù có phai màu Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng Xin chào nhau giữa lúc này Có ngàn năm đứng ngó cây cối và Có trời mây xuống lân la Bên bờ nước có bóng ta bên người. Xin chào nhau giữa bàn tay Có năm ngón nhỏ phơi bày ngón con Thưa rằng những ngón thon thon Chào nhau một bận sẽ còn nhớ nhau. Xin chào nhau giữa làn môi Có hồng tàn lệ khóc đời chửa cam Thưa rằng bạc mệnh xin kham Giờ vui bất tuyệt xin làm cỏ cây. Xin chào nhau giữa bụi đầy Nhìn xa có bóng áng mây nghiêng đầu. Hỏi rằng người ở quê đâu Thưa rằng tôi ở rất lâu quê nhà Hỏi rằng từ bước chân ra Vì sao thấy gió dàn xa dặm dài Thưa rằng nói nữa là sai Mùa xuân đương đợi bước ai đi vào Hỏi rằng đất trích chiêm bao Sá gì ngẫu nhĩ mà chào đón nhau Thưa rằng ly biệt mai sau Là trùng ngộ giữa hương màu Nguyên Xuân. Nguồn Mưa nguồn, nhà in Sơ Khai, Sài Gòn, 1963. Lời bình của nhà phê bình văn học Đặng Tiến Xuân trong thơ Bùi Giáng là xuân không mùa, xuân duy nhất và tuyệt đối, mà ông gọi là Nguyên Xuân Lá Hoa Cồn, tr. 26, là khởi thủy của nguồn sống, nguồn thơ, quê của Em Mọi, của Đười Ươi, đồng thời là đối tượng, là cứu cánh của sáng tạo, của Lời Cố Quận, Tiếng Gọi Về… Mưa Nguồn thi phẩm đầu tay và đều tay nhất của Bùi Giáng được in năm 1962, gồm có nhiều bài làm từ 1948. Lời thơ trong sáng, tươi thắm và tha thiết, vào tập bằng hai câu mào đầu Xin chào nhau giữa con đường Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau là câu thơ nổi tiếng sớm nhất của Bùi Giáng, vì nó có thể được sử dụng ở nhiều tần số khác nhau buồn hay vui, u hoài hay đùa cợt, ví dụ khi bè bạn gặp nhau ngoài phố, lặp lại câu thơ xin chào nhau giữa con đường, dù không hiểu miên trường là gì. Và ý tác giả có thể ngược lại mùa xuân phía sau, miên trường phía trước. Nguồn Bùi Giáng Nguồn Xuân, Đặng Tiến, lưu trữ trên blog Đoàn Thuận. Xuân Chế Lan Viên Tôi có chờ đâu, có đợi đâu em chi xuân lại gợi thêm sầu? – Với tôi, tất cả như vô nghĩa Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau! Ai đâu trở lại mùa thu trước Nhặt lấy cho tôi những lá vàng? Với của hoa tươi, muôn cánh rã, Về đây, đem chắn nẻo xuân sang! Ai biết hồn tôi say mộng ảo Ý thu góp lại cản tình xuân? Có một người nghèo không biết tết Mang lì chiếc áo độ thu tàn! Có đứa trẻ thơ không biết khóc Vô tình bỗng nổi tiếng cười ran! Chao ôi! Mong nhớ! Ôi mong nhớ! Một cánh chim thu lạc cuối ngàn Nguồn Chế Lan Viên toàn tập, NXB Văn học. Lời bình của cụ Hoài Thanh Một lần khác, cũng nhớ thu, Chế Lan Viên than Chao ôi! Mong nhớ! Ôi mong nhớ Một cánh chim thu lạc cuối ngàn. Nỗi mong nhớ ở đây đã thành thực, mà còn to lớn lạ lùng. Con người này quả là người của trời đất, của bốn phương, không thể lấy kích tấc thường mà hòng đo được. Ưa mùa thu, ghét mùa xuân, trong khi xuân đến, người muốn Ai đâu trở lại mùa thu trước Nhặt lấy cho tôi những lá vàng? Với của hoa tươi muôn cánh rã Về đây, đem chắn nẻo xuân sang! Ý muốn ngông cuồng, ngộ nghĩnh? Đã đành. Trong cái ngộ nghĩnh, cái ngông cuồng ấy tôi còn thấy một sức mạnh phi thường. Chắn một luồng gió, chắn một dòng sông, chắn những đợt sóng hung hăng ngoài biển cả, nhưng mà “chắn nẻo xuân sang!”. Sao người ta lại có thể nghĩ được như thế? Nguồn Thi nhân Việt Nam. Lời bình của nhà phê bình Đỗ Trường Nếu những bài thơ xuân của Nguyễn Bính, Anh Thơ… cùng viết vào thời điểm đó, là sự thanh bình, tươi mới, thì Xuân của Chế Lan Viên là sự bế tắc của cuộc sống cũng như tâm hồn. Từ những bế tắc, cô đơn ấy luôn làm cho nhà thơ phải chống chọi, níu kéo vào thời gian, vũ trụ. Và chính cái mùa thu lá rụng đó mới là nơi ẩn nấp, che chắn cho tâm hồn đang nhỏ máu của thi nhân. Nhưng cái vòng quay tuần hoàn của thời gian kia, vẫn đang cày xới đến cái tận cùng của nỗi đau và tuyệt vọng ấy. Và rồi, dường như nhà thơ đã bất lực? Với tôi, Xuân của Chế Lan Viên là một bài thơ viết về mùa xuân lạ nhất, sầu thảm nhất, và hay nhất của nền văn học Việt Nam. Nguồn Chế Lan Viên, từ tiếng kêu bi ai đến lời sám hối muộn màng, Văn Tuyển. Năm mới chúc nhau Tú Xương Trần Tế Xương Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau, Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu. Phen này ông quyết đi buôn cối Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu. Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang, Đứa thời mua tước đứa mua quan. Phen này ông quyết đi buôn lọng, Vừa bán vừa la cũng đắt hàng. Nó lại mừng nhau cái sự giàu, Trăm nghìn vạn mớ để vào đâu? Phen này ắt hẳn gà ăn bạc, Đồng rụng đồng rơi, lọ phải cầu. Nó lại mừng nhau sự lắm con, Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn. Phố phường chật hẹp người đông đúc, Bồng bế nhau lên nó ở non. Nguồn Thơ Tú Xương, NXB Văn học Chiều Màu cây trong khói Hồ Dzếnh Trên đường về nhớ đầy Chiều chậm đưa chân ngày Tiếng buồn vang trong mây. Chim rừng quên cất cánh Gió say tình ngây ngây Có phải sầu vạn cổ Chất trong hồn chiều nay? Tôi là người lữ khách Màu chiều khó làm khuây Ngỡ lòng mình là rừng Ngỡ hồn mình là mây. Nhớ nhà châm điếu thuốc Khói huyền bay lên cây. Nguồn Quê ngoại, NXB Hoa Tiên, Sài Gòn, 1969 Lời bình của Sắp Tết Không có văn bản hay giai thoại nào nói rằng bài thơ “Chiều” của Hồ Dzếnh được viết vào dịp Tết, hay viết cho ngày Tết. Tuy nhiên cái cảm xúc bâng khuâng man mác, buồn nhẹ nhàng của người con xa quê Cha cụ Hồ Dzếnh là người gốc Trung Quốc, vẫn mang lại cho ta nhiều đồng cảm trong những ngày sắp Tết. Cái thời gian không nhất thiết là Tết nhưng cái tình rất dễ Tết. Riêng kính tặng những người Việt xa đất nước không thể về quê ăn Tết năm nay vì đại họa COVID. Chú thích Bài thơ đã được nhạc sĩ Dương Thiệu Tước phổ nhạc thành bài hát Chiều. Cụ Hồ Dzếnh còn là tác giả bài thơ Ngập ngừng với hai câu nổi tiếng “Tình mất vui khi đã vẹn câu thề – ời chỉ đẹp những khi còn dang dở” tạo cảm hứng cho nhiều nhạc sĩ phổ thành ca khúc mà nổi tiếng nhất có lẽ là bài “Chuyện hẹn hò” của Trần Thiện Thanh Hẹn chiều nay mà sao không thấy em…
15 Bài thơ hay gợi nhớ kỉ niệm về tết xưa. Tết Nguyên Đán là tết cổ truyền, rất quý rất cần những cảm xúc hồi cố, nhớ lại nếp xưa mà bâng khuâng với hồn dân tộc. Chỉ cần nhắc nhớ đến thôi là đã cảm thấy Tết thật rõ ràng, thật đủ đầy và ấm áp biết bao. Bài thơ Tết xưa Số 1 NHỚ TẾT TUỔI THƠ Thơ Hoàng Minh Tuấn Đông qua xuân đã sang rồi,Cỏ cây hoa lá rạng ngời tình xuân,Đón xuân đón TẾT bao lần,Mà nay xuân đến bâng khuâng mãi còn...! Nhớ về cái TẾT quê hương,Giao thừa pháo nổ đầy đường - chào xuân,Gia đình xum họp quây quần,Cùng canh nồi bánh chưng xanh ấm lòng! Mồng một chẳng dám chạy rông,Đợi người xông đất cầu mong an lành!Rồi thì theo chị theo anh,Cùng đi lễ TẾT vòng quanh họ hàng! Tiền mừng tuổi đẹp ngỡ ngàng,Cùng bao lời chúc rộn ràng tuổi thơ,Để rồi nhớ đến tận giờ,Xuân đi lại muốn TẾT về thật nhanh! Bây giờ tóc chẳng còn xanh...Xuân xưa ngày cũ trong anh tuyệt vời!Cám ơn xuân, cám ơn đời,TẾT về gọi lại một thời ấu thơ...! Bài thơ Tết xưa Số 2 XUÂN TRONG LỜI CHƯA CŨ Hoàng Chẩm Đôi lời với nhau như mùa xuân đã hẹnEm thả hồn bay theo một tiếng thơMộng mị đã trao ta lòng như ứ nghẹnNíu chút xuân thì em vẽ một giấc mơ Đêm chong mắt lận đận nhau từng con chữTừng chút thì thầm như tình vọng khát khaoNhững thương mong vây quanh yêu lời tình tựTa biết cơn mơ lấp lánh những gửi trao Bỏ mặc tội tình nhau em buông trong khoảng lặngMột hoàng hôn đầy nắng rọi chiếu mắt môiTa cúi mặt ngắm nụ hồng phai trống vắngDòng chảy trào dâng xô cuốn những bồi hồi Dạ thưa nhau từ em một lời xuân chưa cũNhư ru lòng hẹn về nửa kiếp vọng tình bayKhúc tình động lay hồn ta gối đêm phủ dụGhé đời nhau đi dọc đường mơ một níu tay. Tháng giáp Tết 27-01-2019 Bài thơ Tết xưa Số 3 NGÓNG TRÔNG CON VỀ Tết kề cận con không về đâu nữaMẹ ở nhà đứng tựa cửa ngóng trôngQuê hương tôi bao la những cánh đồngBên cánh võng mẹ trong lòng thương nhớ Mẹ yêu con vấn vương thời thiếu thuởGiờ đã lâu mà không nhớ về thămThân một mình ngày tháng cứ chăm chămMỗi khi nhớ đêm mẹ nằm không ngủ Thương thằng cu mẹ chăm lo từng bữaThương con bèn hay lần lựa nũng nịu Nhớ khi xưa mẹ cố gắng chắt chiuNgày ba bận cũng tuy chưa thoải mái Nhìn nồi cơm sắn, khoai, canh mẹ háiVới cua đồng con thoải mái ăn ngonNhìn đàn con trong mắt mẹ mỏi mònRồi khôn lớn các con đi mỗi ngả Tết đã về lòng mẹ thương nhiều quáĐứa lấy chồng nơi xa lạ làm saoĐứa đi xa bọn mày ở nơi nàoĐể mình mẹ chiều nào cũng đứng ngóng Trong tâm hồn mẹ nhìn về xa thẳmĐoán già non rồi lại ngắm xa vờiCon ở xa mãi tít tận chân trờiCon không về con ơi mẹ nhớ quá Trọn lòng mẹ giờ cũng như băng giáChiều quê hương mẹ buồn bã vô cùng Con không về trong lòng như nổ tungMẹ chờ cửa tết về cùng mẹ nhé Mẹ muốn ôm các con yêu khe khẽCon không về để lòng mẹ nhớ thươngDù các con có ở khắp nẻo đường Bài thơ Tết xưa Số 4 LỠ HẸN MÙA XUÂN.. Cảnh Hưng Mùa Xuân về vỡ òa trong nỗi nhớGió hanh gầy như nức nở niềm riêngĐứng trước nhà buông ánh mắt u phiềnVương tóc rối quấn quanh sầu lá cỏ Bao đứa bạn hỏi xuân về không đóChợt lặng thầm đôi mắt đỏ hoen miNghe dư âm cất tiếng gọi thầm thìXuân quê mẹ vẫn ghi lời hẹn ước Hai mươi năm từ ngày con cất bướcVẫn đong đầy những kí ức vẹn nguyênNơi phương xa bao vất vả muộn phiềnNgày xum họp cơm tất niên mẹ nấu Xuân gõ cửa bao nổi niềm che giấuKhi đường làng không có bước chân conBao năm xa mẹ trông ngóng mỏi mònThương đứa con xuân này không về tết Con nhớ mẹ bao mùa xuân biền biệtHạt châu buồn rưng rức đậu bờ miTri ân này gởi nhẹ cánh chim diMừng tuổi mẹ thứ tha...con có lỗi. Bài thơ Tết xưa Số 5 MẸ ƠI XUÂN VỀ! Nguyễn Hường Bồi hồi nhớ mẹ về quêBước chân tới ngõ hả hê ôm chầm Tháng năm sóng nhớ chảy ngầmNgậm ngùi lo lắng âm thầm mỏi mong Mùa Xuân tuổi lại thêm đongKhác chi trái chín nắng hong xế tà Xuân về tươi đẹp muôn nhàYêu nhiều thương lắm mẹ già của tôi Nghĩ xưa tim mãi bồi hồiChiều Ba mươi Tết canh nồi Bánh Chưng Vây quanh bếp lửa đỏ bừngCười vui ríu rít ngập ngừng ngó trông Giao Thừa trời sáng rực hồngChúc mừng năm mới căng phồng niềm vui Tung tăng áo mới tới luiVòng tay dang rộng ngọt mùi yêu thương Da mồi tóc bạc tuyết sươngMắt mờ chân chậm vấn vương quặn lòng Nguyện cầu Mẹ khỏe sáng trongNgọn Đèn chiếu tỏa thong dong cậy nhờ. Thơ Nguyễn Hường 6/1/2019 Bài thơ Tết xưa Số 6 ĐÔI QUANG GÁNH MẸ Tác giả Phạm Quang Thu Đông về, nhớ mẹ lạ lùngVẫn đôi quang gánh cả thùng, rổ, chumNắng phai, gánh cả chiều hômGánh luôn ruộng mạ cốt hồn vụ Xuân! Mẹ ơi, ngày Tết đã gầnHồn thiêng về lại, bâng khuâng ban thờNgày xưa gánh mẹ gánh thơGánh luôn cả nắng đang chờ tỏa xuân Nhớ thương Mẹ dạ bần thầnBóng đôi quang nặng bao lần hiện nguyênĐôi quang gánh của bà TiênGánh bao vất vả ưu phiền đổ đi Con nghe xuân đến thầm thìLệ hoen mắt nhớ, mẹ đi xa rồi Đôi quang còn đó bồi hồiVì con, Mẹ cả cuộc đời nặng vai! Bài thơ Tết xưa Số 7 VỀ VỚI TẾT XƯA Nguyễn Lan Hương Nào cùng nhau ta trở về quá khứPhiên chợ tan chờ cửa đón mẹ vềĐêm ấm áp quây quần bên bếp lửaTrông bánh chưng nghe bà kể say mê Tối ba mươi mùi khói pháo nồng khêTa hít lấy vị hương trời và đấtPhút giao thừa thắp nén nhang lễ phậtCầu ấm no, hạnh phúc, bình yên Góc sân nhà xác pháo đỏ rực lênMàu may mắn cứ xông vào tận cửaCha mỉm cười con không còn bé nữaMồng một đầu năm đi theo mẹ lễ chùa. Xuân rộn ràng náo nức những giọt mưaCả dãy phố cũng lâng lâng nhịp tếtCành đào xinh nghiêng mình đâm nụ biếcKhuôn mặt ai cũng rạng rỡ nụ cười. Lên tàu nào về với tết xưa thôiTa tìm lại dáng hình ta thuở béLại nũng nịu nép vào sau lưng mẹChuyến tàu tuổi thơ đang đợi đón ta về. Bài thơ Tết xưa Số 8 CÔ TỐNG TẾT THẦY Tống Thu Ngân Ngụ Ngôn Tình Đầu xuân cô Tống đi Tết thầyHai đầu quang gánh những trái câyTrời xanh biêng biếc - xanh biêng biếcVạn vật tưng bừng, vui ngất ngây Nhà thầy râm mát những bóng câyCây nêu ăn Tết cũng cột dâyThầy treo lá phướng hàng chữ nổiCUNG CHÚC TÂN XUÂN, Tết sum vầy Cô Tống tung tăng giữa mùa xuânGiữa đàn em nhỏ hát tưng bừngTrống, chiêng lễ hội tùng tùng đánhCô Tống vui lây bước ngập ngừng Hàng mai vàng rực trước nhà thầyCô Tống nghiêng mình dưới bóng câyXinh xinh gót nhỏ, đôi hài đỏCô Tống hồn nhiên cúi chào thầy Đôi hàng câu đối, má hây hâyCô Tống xưa nay vẫn học thầyBao nhiêu câu đối cô đã họcMột ngày, một chữ cũng thưa thầy... Bài thơ Tết xưa Số 9 ÔNG ĐỒ Vũ Đình Liên Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu, giấy đỏ Bên phố đông người qua Bao nhiêu người thuê viết Tấm tắc ngợi khen tài Hoa tay thảo những nét Như phượng múa, rồng baỵ Nhưng mỗi năm, mỗi vắng Người thuê viết nay đâu Giấy đỏ buồn không thắm Mực đọng trong nghiên sầụ Ông đồ vẫn ngồi đấy Qua đường không ai hay Lá vàng rơi trên giấy Ngoài trời mưa bụi baỵ Năm nay đào lại nở Không thấy ông đồ xưa Những người muôn năm cũ Hồn ở đâu bây giờ? Bài thơ Tết xưa Số 10 NỒI BÁNH TẾT Trịnh Thanh Hằng Thời gian thấm thoát thoi đưa Ngoảnh đầu một cái đã vừa hết năm Chợ phiên mười sáu sau rằm Mua lá mua lạt buộc chằng bánh chưng Lang Liêu thuở ấy đã từng Dâng vua đôi bánh tượng trưng đất trời Thịt ba chỉ đã sắt rồi Ướp thêm mắm muối, hồ tiêu cho vừa Đậu xanh đãi vỏ ban trưa Hoa vàng nếp cái đẩy đưa sạch làu Lá dong xanh ngắt một màu Gạo rồi tiếp đỗ thịt sau gói vào Cháu chạy quanh quẩn xôn xao Bà ơi lạt nhé buộc vào khỏi bung Hớn ha hớn hở chạy vòng Gói cho cháu cái bánh chưng con nào Bập bùng bếp lửa lao xao Hây hây má đỏ hồng hào đáng yêu Cháu yêu bà lắm yêu nhiều Mùa xuân đã tới cánh diều vút xa Vài nồi bánh nữa đi qua Cháu rồi sẽ lớn thay bà đón xuân Ngồi bên bếp lửa quây quần Cháu ngồi gói bánh bà phần bánh con Rồi ngày mai ấy chắc còn Răng vài ba chiếc héo hon bạc đầu Mong rằng xuân chẳng vội đâu Thong dong Tết đến ta giàu thời gian. Bài thơ Tết xưa Số 11 CHIỀU BA MƯƠI TẾT - NHỚ MẸ Lê Hương Con đi gần hết cuộc đời Vẫn chưa thương hết những lời mẹ ru Mẹ nay về cõi thiên thu Đâu còn bóng mẹ đứng chờ trước hiên Chiều ba mươi tết đoàn viên Con về đã vắng mẹ hiền còn đâu Chiều tà đã nhạt bóng câu Dường như cũng thấu nỗi đau chia lìa Còn mẹ con nhớ đường về Nay con vắng mẹ đường quê thưa dần Chiều ba mươi tết đầu xuân Lòng con nhớ mẹ vạn lần mẹ ơi. Bài thơ Tết xưa Số 12 NHỚ TẾT XƯA! Lan Trần Tiết trời ấm báo xuân sangKhúc giao mùa đã nhuốm vàng sắc xuânNhẹ nhàng hương phố bâng khuângNghe như hơi thở mùa xuân cận kề. Bồi hồi nhớ lại Tết quêNhớ ngày thơ ấu xuân về thật vuiCùng Mẹ hái lá chuối tươiĐem về Mẹ gói chục đôi bánh dầy Mới ngày nào tuổi thơ ngâyĐón xuân hớn hở đôi giầy Mẹ đưaDiện quần áo mới thật vừaRộn ràng đón phút giao thừa pháo vang. Tết xưa ấm nghĩa tình làngDù bày mâm cỗ không sang như giờChỉ là bánh mứt đơn sơNhưng người lớn cùng trẻ thơ vui vầy. Cùng nhau chúc Tết thật hayChúc Ông Bà sống sum vầy cháu conChúc Cha Mẹ phúc mãi cònChúc con học giỏi mỏi mòn mẹ mong Ba ngày Tết thật thong dongLũ Trẻ trâu cũng đi vòng chúc xuânChúc Cô chúc Bác quanh nămLàm ăn phát đạt bạc trăm lúa đầy Tết quê tình nghĩa tràn đầyKết tình thân ái làng ngoài xóm trongTết xưa nhớ mãi trong lòngDù xa xôi mấy cũng mong ngày về. Để ngồi bên bếp lửa quêĐể khơi dậy ký ức về tuổi thơ...! Bài thơ Tết xưa Số 13 NHỚ TẾT XƯA Hồ Viết Bình Mùi trầm hương theo gió bay ngào ngạtLàm lòng ta xao xuyến nhớ Tết xưaBóng mẹ già đang muối dưa hành củHầm măng khô, mộc nhĩ với chân giò. Con háo hức cuộn mấy tờ giấy đỏTím, vàng, xanh để cạnh lọ hoa tươiNgoài sân kia lá, nếp, đậu đủ rồiChờ thêm thịt sẽ có nồi bánh tét. Mấy đứa em đốt pháo nghe đì đẹtChú cún con sợ quá nép gầm giườngTiếng gà kêu quang quác thấy mà thươngThôi hóa kiếp - Thiên đường miền cực lạc. Mứt bí, mứt gừng, mứt dừa, mứt lạcLửa liu riu chị xào rạc cả tayLàn khói mỏng phả vào mắt cay cayNhòe nước mắt chị lấy tay dùi dụi. Xếp bánh vào nồi dáng cha lụi cụiLửa reo vui tí tách lóe tia hồngCây đào kia như nhớ tới người trồngChúm chím nở cánh mỏng manh chờ đợi. Ôi Tết xưa sao mà nghe diệu vợiXa thật xa nhưng quá đỗi thân thươngCuối năm rồi trào dâng nỗi vấn vươngThoang thoảng trầm hương đã biết rằng Tết đến. Bài thơ Tết xưa Số 14 TẾT VỀ NHỚ NGOẠI Thơ Trương Túy Anh Ước gì quay lại ngày xưaBếp hồng canh bánh, say sưa chuyện tròLũ trẻ tinh nghịch tò mòHóng nghe cổ tích...ước mơ phép màu Ngoại tôi móm mém nhai trầuSương đêm ướt đẫm mái đầu muối tiêuLuôn tay đốt củi cháy đềuĐể bánh được dẻo, thơm nhiều ngon hơn Bập bùng ánh lửa múa vờnẨn hiện bóng Ngoại chập chờn đêm thâuCả nhà sum họp quây quầnPhút giây hạnh phúc tình thân gia đình Hừng đông hé gọi bình minhNồi bánh vừa chín, chúng mình hò caBây giờ Ngoại ở rít xa...Trời xanh...tôi kiếm ...như là Ngoại đây... Ngoại ơi, thương nhớ ngất ngâyThời gian trở lại những ngày tuổi thơ... Bài thơ Tết xưa Số 15 XUÂN Đà ĐẾN RỒI SAO! Hạ Như Trần Xuân trở lại mơn man thật khẽNghe lá cây nhè nhẹ trở mìnhMỗi ngày nắng gọi bình minhHoa khoe sắc thắm, tự tình chim ngân Xuân dạo bước thật gần…ôm đấtLòng yêu thương rót mật chan hòaĐất trời hát khúc giao thoaVẳng nghe như tiếng vỡ òa…ngàn xưa Xuân thảng thốt như vừa thức dậyCố vươn mình níu lấy thuần phongCòn đâu những bếp lửa hồngBà con lối xóm ngồi cùng... với nhau Còn đâu nữa những tàu lá chuốiNồi bánh chưng bếp củi sẵn sàngTrẻ con xúm xít ca vangNgười già ngồi lại luận bàn chuyện xưa Còn đâu nữa buổi trưa phơi bánhChỉ cầu mong ráo hoảnh bởi trờiXóm làng rộn rã khắp nơiRa đường chào hỏi nói cười vui ghê Người hiện đại bộn bề công việcBao lo toan, mải miết... xích xiềngXuân về, tết đến...tự nhiênNét xưa, truyền thống vì TIỀN...nhạt phai Những ngày tết một vài ba mónĐể thắp hương đưa đón ông bàHọ vào siêu thị mua raCho vài ngày tết thế là cũng xong Rồi trở lại gánh gồng cơm áoMệt lã người, tần tảo gió sươngChỉ mong sự nghiệp xuôi đườngGia đình sức khỏe yêu thương an bình. Trong ngày tết cổ truyền của dân tộc ta, ngoài lễ cúng tất niên giao thừa, thì lễ cúng giỗ ông bà tổ tiên trong 3 ngày đầu năm luôn là việc không thể thiếu. Mời các bạn tham khảo Văn khấn gia tiên mùng 1, Văn khấn mùng 2 Tết và Văn khấn mùng 3 Tết để thể hiện lòng thành kính của con cháu đối với các bậc thần phật, ông bà tổ tiên. Mời tham khảo những bài văn khấn thường dùng trong dịp Tết nguyên đán cổ truyền Bài Cúng ông Công ông Táo Bài Cúng Giao Thừa Ngoài Trời Bài Cúng Giao Thừa Trong Nhà Bài cúng Tất Niên Cách bày mâm ngũ quả đúng phong tục truyền thống
Thơ về Tết15 Bài thơ hay gợi nhớ kỉ niệm về tết xưa. Tết Nguyên Đán là tết cổ truyền, rất quý rất cần những cảm xúc hồi cố, nhớ lại nếp xưa mà bâng khuâng với hồn dân tộc. Chỉ cần nhắc nhớ đến thôi là đã cảm thấy Tết thật rõ ràng, thật đủ đầy và ấm áp biết thơ Tết xưa Số 1NHỚ TẾT TUỔI THƠThơ Hoàng Minh TuấnĐông qua xuân đã sang rồi,Cỏ cây hoa lá rạng ngời tình xuân,Đón xuân đón TẾT bao lần,Mà nay xuân đến bâng khuâng mãi còn...!Nhớ về cái TẾT quê hương,Giao thừa pháo nổ đầy đường - chào xuân,Gia đình xum họp quây quần,Cùng canh nồi bánh chưng xanh ấm lòng!Mồng một chẳng dám chạy rông,Đợi người xông đất cầu mong an lành!Rồi thì theo chị theo anh,Cùng đi lễ TẾT vòng quanh họ hàng!Tiền mừng tuổi đẹp ngỡ ngàng,Cùng bao lời chúc rộn ràng tuổi thơ,Để rồi nhớ đến tận giờ,Xuân đi lại muốn TẾT về thật nhanh!Bây giờ tóc chẳng còn xanh...Xuân xưa ngày cũ trong anh tuyệt vời!Cám ơn xuân, cám ơn đời,TẾT về gọi lại một thời ấu thơ...!Bài thơ Tết xưa Số 2XUÂN TRONG LỜI CHƯA CŨHoàng ChẩmĐôi lời với nhau như mùa xuân đã hẹnEm thả hồn bay theo một tiếng thơMộng mị đã trao ta lòng như ứ nghẹnNíu chút xuân thì em vẽ một giấc mơĐêm chong mắt lận đận nhau từng con chữTừng chút thì thầm như tình vọng khát khaoNhững thương mong vây quanh yêu lời tình tựTa biết cơn mơ lấp lánh những gửi traoBỏ mặc tội tình nhau em buông trong khoảng lặngMột hoàng hôn đầy nắng rọi chiếu mắt môiTa cúi mặt ngắm nụ hồng phai trống vắngDòng chảy trào dâng xô cuốn những bồi hồiDạ thưa nhau từ em một lời xuân chưa cũNhư ru lòng hẹn về nửa kiếp vọng tình bayKhúc tình động lay hồn ta gối đêm phủ dụGhé đời nhau đi dọc đường mơ một níu giáp Tết 27-01-2019Bài thơ Tết xưa Số 3NGÓNG TRÔNG CON VỀTết kề cận con không về đâu nữaMẹ ở nhà đứng tựa cửa ngóng trôngQuê hương tôi bao la những cánh đồngBên cánh võng mẹ trong lòng thương nhớMẹ yêu con vấn vương thời thiếu thuởGiờ đã lâu mà không nhớ về thămThân một mình ngày tháng cứ chăm chămMỗi khi nhớ đêm mẹ nằm không ngủThương thằng cu mẹ chăm lo từng bữaThương con bèn hay lần lựa nũng nịuNhớ khi xưa mẹ cố gắng chắt chiuNgày ba bận cũng tuy chưa thoải máiNhìn nồi cơm sắn, khoai, canh mẹ háiVới cua đồng con thoải mái ăn ngonNhìn đàn con trong mắt mẹ mỏi mònRồi khôn lớn các con đi mỗi ngảTết đã về lòng mẹ thương nhiều quáĐứa lấy chồng nơi xa lạ làm saoĐứa đi xa bọn mày ở nơi nàoĐể mình mẹ chiều nào cũng đứng ngóngTrong tâm hồn mẹ nhìn về xa thẳmĐoán già non rồi lại ngắm xa vờiCon ở xa mãi tít tận chân trờiCon không về con ơi mẹ nhớ quáTrọn lòng mẹ giờ cũng như băng giáChiều quê hương mẹ buồn bã vô cùngCon không về trong lòng như nổ tungMẹ chờ cửa tết về cùng mẹ nhéMẹ muốn ôm các con yêu khe khẽCon không về để lòng mẹ nhớ thươngDù các con có ở khắp nẻo đườngBài thơ Tết xưa Số 4LỠ HẸN MÙA XUÂN..Cảnh HưngMùa Xuân về vỡ òa trong nỗi nhớGió hanh gầy như nức nở niềm riêngĐứng trước nhà buông ánh mắt u phiềnVương tóc rối quấn quanh sầu lá cỏBao đứa bạn hỏi xuân về không đóChợt lặng thầm đôi mắt đỏ hoen miNghe dư âm cất tiếng gọi thầm thìXuân quê mẹ vẫn ghi lời hẹn ướcHai mươi năm từ ngày con cất bướcVẫn đong đầy những kí ức vẹn nguyênNơi phương xa bao vất vả muộn phiềnNgày xum họp cơm tất niên mẹ nấuXuân gõ cửa bao nổi niềm che giấuKhi đường làng không có bước chân conBao năm xa mẹ trông ngóng mỏi mònThương đứa con xuân này không về tếtCon nhớ mẹ bao mùa xuân biền biệtHạt châu buồn rưng rức đậu bờ miTri ân này gởi nhẹ cánh chim diMừng tuổi mẹ thứ tha...con có thơ Tết xưa Số 5MẸ ƠI XUÂN VỀ!Nguyễn HườngBồi hồi nhớ mẹ về quêBước chân tới ngõ hả hê ôm chầmTháng năm sóng nhớ chảy ngầmNgậm ngùi lo lắng âm thầm mỏi mongMùa Xuân tuổi lại thêm đongKhác chi trái chín nắng hong xế tàXuân về tươi đẹp muôn nhàYêu nhiều thương lắm mẹ già của tôiNghĩ xưa tim mãi bồi hồiChiều Ba mươi Tết canh nồi Bánh ChưngVây quanh bếp lửa đỏ bừngCười vui ríu rít ngập ngừng ngó trôngGiao Thừa trời sáng rực hồngChúc mừng năm mới căng phồng niềm vuiTung tăng áo mới tới luiVòng tay dang rộng ngọt mùi yêu thươngDa mồi tóc bạc tuyết sươngMắt mờ chân chậm vấn vương quặn lòngNguyện cầu Mẹ khỏe sáng trongNgọn Đèn chiếu tỏa thong dong cậy Nguyễn Hường6/1/2019Bài thơ Tết xưa Số 6ĐÔI QUANG GÁNH MẸTác giả Phạm Quang ThuĐông về, nhớ mẹ lạ lùngVẫn đôi quang gánh cả thùng, rổ, chumNắng phai, gánh cả chiều hômGánh luôn ruộng mạ cốt hồn vụ Xuân!Mẹ ơi, ngày Tết đã gầnHồn thiêng về lại, bâng khuâng ban thờNgày xưa gánh mẹ gánh thơGánh luôn cả nắng đang chờ tỏa xuânNhớ thương Mẹ dạ bần thầnBóng đôi quang nặng bao lần hiện nguyênĐôi quang gánh của bà TiênGánh bao vất vả ưu phiền đổ điCon nghe xuân đến thầm thìLệ hoen mắt nhớ, mẹ đi xa rồiĐôi quang còn đó bồi hồiVì con, Mẹ cả cuộc đời nặng vai!Bài thơ Tết xưa Số 7VỀ VỚI TẾT XƯANguyễn Lan HươngNào cùng nhau ta trở về quá khứPhiên chợ tan chờ cửa đón mẹ vềĐêm ấm áp quây quần bên bếp lửaTrông bánh chưng nghe bà kể say mêTối ba mươi mùi khói pháo nồng khêTa hít lấy vị hương trời và đấtPhút giao thừa thắp nén nhang lễ phậtCầu ấm no, hạnh phúc, bình yênGóc sân nhà xác pháo đỏ rực lênMàu may mắn cứ xông vào tận cửaCha mỉm cười con không còn bé nữaMồng một đầu năm đi theo mẹ lễ rộn ràng náo nức những giọt mưaCả dãy phố cũng lâng lâng nhịp tếtCành đào xinh nghiêng mình đâm nụ biếcKhuôn mặt ai cũng rạng rỡ nụ tàu nào về với tết xưa thôiTa tìm lại dáng hình ta thuở béLại nũng nịu nép vào sau lưng mẹChuyến tàu tuổi thơ đang đợi đón ta thơ Tết xưa Số 8CÔ TỐNG TẾT THẦYTống Thu NgânNgụ Ngôn TìnhĐầu xuân cô Tống đi Tết thầyHai đầu quang gánh những trái câyTrời xanh biêng biếc - xanh biêng biếcVạn vật tưng bừng, vui ngất ngâyNhà thầy râm mát những bóng câyCây nêu ăn Tết cũng cột dâyThầy treo lá phướng hàng chữ nổiCUNG CHÚC TÂN XUÂN, Tết sum vầyCô Tống tung tăng giữa mùa xuânGiữa đàn em nhỏ hát tưng bừngTrống, chiêng lễ hội tùng tùng đánhCô Tống vui lây bước ngập ngừngHàng mai vàng rực trước nhà thầyCô Tống nghiêng mình dưới bóng câyXinh xinh gót nhỏ, đôi hài đỏCô Tống hồn nhiên cúi chào thầyĐôi hàng câu đối, má hây hâyCô Tống xưa nay vẫn học thầyBao nhiêu câu đối cô đã họcMột ngày, một chữ cũng thưa thầy...Bài thơ Tết xưa Số 9ÔNG ĐỒVũ Đình LiênMỗi năm hoa đào nởLại thấy ông đồ giàBày mực tàu, giấy đỏBên phố đông người quaBao nhiêu người thuê viếtTấm tắc ngợi khen tàiHoa tay thảo những nétNhư phượng múa, rồng baỵNhưng mỗi năm, mỗi vắngNgười thuê viết nay đâuGiấy đỏ buồn không thắmMực đọng trong nghiên sầụÔng đồ vẫn ngồi đấyQua đường không ai hayLá vàng rơi trên giấyNgoài trời mưa bụi baỵNăm nay đào lại nởKhông thấy ông đồ xưaNhững người muôn năm cũHồn ở đâu bây giờ?Bài thơ Tết xưa Số 10NỒI BÁNH TẾTTrịnh Thanh HằngThời gian thấm thoát thoi đưaNgoảnh đầu một cái đã vừa hết nămChợ phiên mười sáu sau rằmMua lá mua lạt buộc chằng bánh chưngLang Liêu thuở ấy đã từngDâng vua đôi bánh tượng trưng đất trờiThịt ba chỉ đã sắt rồiƯớp thêm mắm muối, hồ tiêu cho vừaĐậu xanh đãi vỏ ban trưaHoa vàng nếp cái đẩy đưa sạch làuLá dong xanh ngắt một màuGạo rồi tiếp đỗ thịt sau gói vàoCháu chạy quanh quẩn xôn xaoBà ơi lạt nhé buộc vào khỏi bungHớn ha hớn hở chạy vòngGói cho cháu cái bánh chưng con nàoBập bùng bếp lửa lao xaoHây hây má đỏ hồng hào đáng yêuCháu yêu bà lắm yêu nhiềuMùa xuân đã tới cánh diều vút xaVài nồi bánh nữa đi quaCháu rồi sẽ lớn thay bà đón xuânNgồi bên bếp lửa quây quầnCháu ngồi gói bánh bà phần bánh conRồi ngày mai ấy chắc cònRăng vài ba chiếc héo hon bạc đầuMong rằng xuân chẳng vội đâuThong dong Tết đến ta giàu thời thơ Tết xưa Số 11CHIỀU BA MƯƠI TẾT - NHỚ MẸLê HươngCon đi gần hết cuộc đờiVẫn chưa thương hết những lời mẹ ruMẹ nay về cõi thiên thuĐâu còn bóng mẹ đứng chờ trước hiênChiều ba mươi tết đoàn viênCon về đã vắng mẹ hiền còn đâuChiều tà đã nhạt bóng câuDường như cũng thấu nỗi đau chia lìaCòn mẹ con nhớ đường vềNay con vắng mẹ đường quê thưa dầnChiều ba mươi tết đầu xuânLòng con nhớ mẹ vạn lần mẹ thơ Tết xưa Số 12NHỚ TẾT XƯA!Lan TrầnTiết trời ấm báo xuân sangKhúc giao mùa đã nhuốm vàng sắc xuânNhẹ nhàng hương phố bâng khuângNghe như hơi thở mùa xuân cận hồi nhớ lại Tết quêNhớ ngày thơ ấu xuân về thật vuiCùng Mẹ hái lá chuối tươiĐem về Mẹ gói chục đôi bánh dầyMới ngày nào tuổi thơ ngâyĐón xuân hớn hở đôi giầy Mẹ đưaDiện quần áo mới thật vừaRộn ràng đón phút giao thừa pháo xưa ấm nghĩa tình làngDù bày mâm cỗ không sang như giờChỉ là bánh mứt đơn sơNhưng người lớn cùng trẻ thơ vui nhau chúc Tết thật hayChúc Ông Bà sống sum vầy cháu conChúc Cha Mẹ phúc mãi cònChúc con học giỏi mỏi mòn mẹ mongBa ngày Tết thật thong dongLũ Trẻ trâu cũng đi vòng chúc xuânChúc Cô chúc Bác quanh nămLàm ăn phát đạt bạc trăm lúa đầyTết quê tình nghĩa tràn đầyKết tình thân ái làng ngoài xóm trongTết xưa nhớ mãi trong lòngDù xa xôi mấy cũng mong ngày ngồi bên bếp lửa quêĐể khơi dậy ký ức về tuổi thơ...!Bài thơ Tết xưa Số 13NHỚ TẾT XƯAHồ Viết BìnhMùi trầm hương theo gió bay ngào ngạtLàm lòng ta xao xuyến nhớ Tết xưaBóng mẹ già đang muối dưa hành củHầm măng khô, mộc nhĩ với chân háo hức cuộn mấy tờ giấy đỏTím, vàng, xanh để cạnh lọ hoa tươiNgoài sân kia lá, nếp, đậu đủ rồiChờ thêm thịt sẽ có nồi bánh đứa em đốt pháo nghe đì đẹtChú cún con sợ quá nép gầm giườngTiếng gà kêu quang quác thấy mà thươngThôi hóa kiếp - Thiên đường miền cực bí, mứt gừng, mứt dừa, mứt lạcLửa liu riu chị xào rạc cả tayLàn khói mỏng phả vào mắt cay cayNhòe nước mắt chị lấy tay dùi bánh vào nồi dáng cha lụi cụiLửa reo vui tí tách lóe tia hồngCây đào kia như nhớ tới người trồngChúm chím nở cánh mỏng manh chờ Tết xưa sao mà nghe diệu vợiXa thật xa nhưng quá đỗi thân thươngCuối năm rồi trào dâng nỗi vấn vươngThoang thoảng trầm hương đã biết rằng Tết thơ Tết xưa Số 14TẾT VỀ NHỚ NGOẠIThơ Trương Túy AnhƯớc gì quay lại ngày xưaBếp hồng canh bánh, say sưa chuyện tròLũ trẻ tinh nghịch tò mòHóng nghe cổ tích...ước mơ phép màuNgoại tôi móm mém nhai trầuSương đêm ướt đẫm mái đầu muối tiêuLuôn tay đốt củi cháy đềuĐể bánh được dẻo, thơm nhiều ngon hơnBập bùng ánh lửa múa vờnẨn hiện bóng Ngoại chập chờn đêm thâuCả nhà sum họp quây quầnPhút giây hạnh phúc tình thân gia đìnhHừng đông hé gọi bình minhNồi bánh vừa chín, chúng mình hò caBây giờ Ngoại ở rít xa...Trời xanh...tôi kiếm ...như là Ngoại đây...Ngoại ơi, thương nhớ ngất ngâyThời gian trở lại những ngày tuổi thơ...Bài thơ Tết xưa Số 15XUÂN Đà ĐẾN RỒI SAO!Hạ Như TrầnXuân trở lại mơn man thật khẽNghe lá cây nhè nhẹ trở mìnhMỗi ngày nắng gọi bình minhHoa khoe sắc thắm, tự tình chim ngânXuân dạo bước thật gần…ôm đấtLòng yêu thương rót mật chan hòaĐất trời hát khúc giao thoaVẳng nghe như tiếng vỡ òa…ngàn xưaXuân thảng thốt như vừa thức dậyCố vươn mình níu lấy thuần phongCòn đâu những bếp lửa hồngBà con lối xóm ngồi cùng... với nhauCòn đâu nữa những tàu lá chuốiNồi bánh chưng bếp củi sẵn sàngTrẻ con xúm xít ca vangNgười già ngồi lại luận bàn chuyện xưaCòn đâu nữa buổi trưa phơi bánhChỉ cầu mong ráo hoảnh bởi trờiXóm làng rộn rã khắp nơiRa đường chào hỏi nói cười vui ghêNgười hiện đại bộn bề công việcBao lo toan, mải miết... xích xiềngXuân về, tết đến...tự nhiênNét xưa, truyền thống vì TIỀN...nhạt phaiNhững ngày tết một vài ba mónĐể thắp hương đưa đón ông bàHọ vào siêu thị mua raCho vài ngày tết thế là cũng xongRồi trở lại gánh gồng cơm áoMệt lã người, tần tảo gió sươngChỉ mong sự nghiệp xuôi đườngGia đình sức khỏe yêu thương an ngày tết cổ truyền của dân tộc ta, ngoài lễ cúng tất niên giao thừa, thì lễ cúng giỗ ông bà tổ tiên trong 3 ngày đầu năm luôn là việc không thể thiếu. Mời các bạn tham khảo Văn khấn gia tiên mùng 1, Văn khấn mùng 2 Tết và Văn khấn mùng 3 Tết để thể hiện lòng thành kính của con cháu đối với các bậc thần phật, ông bà tổ tham khảo những bài văn khấn thường dùng trong dịp Tết nguyên đán cổ truyềnBài Cúng ông Công ông TáoBài Cúng Giao Thừa Ngoài TrờiBài Cúng Giao Thừa Trong NhàBài cúng Tất NiênCách bày mâm ngũ quả đúng phong tục truyền thống
Ngày nay, trẻ em có nhiều phương tiện vui chơi giải trí, Tết đến tuy rằng cũng háo hức đấy nhưng chắc hẳn không bằng cái háo hức của thế hệ 7x-8x và đầu 9x. Khi ấy, có rất nhiều cái chờ mong trong ngày Tết bánh chưng, thịt lợn, lì xì, đi chúc tết,… Mọi thứ đều lành mạnh hơn, trong sáng hơn và có lẽ cũng thèm khát hơn! Ngày nay, quá khứ đã qua rồi, chúng tôi, thế hệ 7,8x Tết xưa chỉ còn là hồi ức được gửi lại những vần thơ Chùm thơ về Tết quê hương, những bài thơ gợi nhớ Tết xưa. Ảnh minh họa Tết đến rồi Bỗng dưng ta như con trẻ Mong mùa xuân sớm trở về Ba mươi năm dài có lẻ Chợt thèm nghe tiếng làng quê Làng quê ơi sao nhớ quá Đầu xuân áo mới khoe màu Ngây thơ tựa như cỏ lá Bây giờ biết tìm nơi đâu! Quê nghèo chỉ toàn khoai sắn Cơm trắng mẹ dành riêng con Mẹ ta dãi dầu mưa nắng Tìm ngày xưa ấy, đâu còn..! Nỗi buồn chỉ mình mẹ biết Khóc thầm chỉ mình mẹ hay Ba mươi năm dài biền biệt Nhớ thương mẹ được mấy ngày! Ước gì được là con trẻ Sà vào lòng mẹ ngày xưa Xa rồi một thời tấm bé Xuân mà trời bỗng…đổ mưa! Trường Kiên Phố phường ngày Tết Đi ra phố những ngày giáp Tết Như lạc vào rừng đỏ cờ, hoa Người đi phố sắm sanh đủ thứ Cho Tết về ấm áp mọi nhà Phút giao thừa muôn sắc pháo hoa Những khuôn mặt rạng ngời hoa pháo Trên vai bố, Thiên thần mách bảo Xuân đã về với cả đất trời, với con người thành phố mến yêu ơi! Sớm Mồng Một không gian tĩnh lặng Những con đường chỉ nghe tiếng lá rơi… Nhịp sống phố phường tạm nghỉ đấy thôi! Như chờ đợi phút giây bừng tỉnh. Ùa ra phố đón chào năm mới Hòa dòng người trong sắc, hương Xuân Thăm người thân để được thêm gần, Vui Lễ hội, cầu tài, cầu lộc… Hồng Phương Gửi chút lòng riêng trong không khí Tết Ngày xưa mỗi độ Tết sắp về, Cùng anh dạo khắp cả chợ quê, Mua đào, mua quất, xin câu đối Ríu rít cùng nhau dọc lối về. Rồi anh sang nhà em giúp mẹ, Nhanh tay gói hết bánh chưng xanh. Buổi tối thức cùng trông nồi bánh, Xiếp cá thơm lừng trong mắt anh. Đêm 30 Tết đi hái lộc, Người người chen lấn khắp sân chùa. Anh nắm tay em cho khỏi lạc, Mưa xuân rơi nặng lúc Giao thừa… Mùng một, mình cùng nhau đi lễ, Cầu chúc cho năm mới an lành. Rồi cùng bè bạn đi chơi Tết, Xóm dưới, làng trên khắp quê mình. Không gian ngập tràn trong tiếng pháo, Người người nô nức đón xuân sang. Ánh mắt ngập tràn bao cảm xúc, Đón chào một năm mới an khang… Thời gian thấm thoát bao mùa cũ, Cuộc đời đưa đẩy em với anh. Bây giờ mỗi đứa về một ngả, Anh có cùng ai dạo chợ xuân? Ngày Tết bây giờ đơn giản lắm. Bánh chưng dăm chiếc đặt là xong. Biết tìm nơi đâu hương cá xiếp, Câu đối có còn ai đợi mong? Đào, quất có người mang tận cửa, Giao thừa, Lộc bán khắp Bờ Hồ,. Đi lễ đầu năm cầu danh lợi, Ngày Tết trôi qua bao hững hờ… Bạn bè thường trách em nhiều lắm, Ở phố quen rồi, không về thăm. Đâu biết trong lòng em vẫn nhớ, Nhớ Tết ngày xưa, và nhớ anh! Hoàng Anh Chào năm mới! Chợt nhìn tờ lịch cuối năm Chao ôi ngày tháng cứ lăn theo vòng Bỗng nghe tiếng chắt thạch sùng Giã từ năm cũ nghìn trùng vấn vương. Năm mới trăm nhớ ngàn thương Mẹ còn quẳng gánh trên đường mưu sinh Lặng nghe câu hát ân tình Ngẩn ngơ chuối rụng giật mình lệ rơi. Mùa xuân tỏa khắp mọi nơi Vẫn còn cái rét để đời thương tâm Dòng đời lặng lẽ âm thầm Hình như toan tính nhọc nhằn miếng ăn! Chợt nhìn tờ lịch cuối năm Đón chào năm mới bâng khuâng cõi đời Mùa xuân cây cỏ xanh tươi Vẫn còn có một khoảng trời xa xăm! Minh Quang Sóng sánh Giao thừa Giữa những làn sương lạnh Chợt thì thào hương nhu Nhẹ len niềm cô quạnh Chút giọt ấm hoang du Loãng dần màn mây mù Lóe tia sáng lóng lánh Lọn gió mảnh vi vu Rải vô vàn óng ánh Chiếc lá cũ không khảnh Khúc thanh tân xoáy cù Đọng bên thềm hư ảnh Ngọn lửa lòng quyện ru Xuân chở bao đắp bù Xua tan đông đỏng đảnh Vạt nắng ấm đưa đu Gọi hoa đời sóng sánh… Nguyên Trân Bánh chưng ơi Tết đã gần tôi gọi bánh chưng ơi Để gợi lại những Xuân xa thuở trước Nơi cuối năm khắp chiều dài đất nước Ngõ phố nào cũng thấy lá dong xanh Vòi nước nào cũng gạo, đỗ vây quanh Tay thoăn thoắt tiếng râm ran trò chuyện Mặt vui tươi, những nụ cười thân thiện Xóa sạch đi của năm cũ những ưu phiền Nhớ năm nào dùng sổ ưu tiên Mẹ mua được thêm vài cân thịt Bánh chưng gói nhiều lên, cả nhà phấn khởi Lá xanh lạt vàng… Thương lắm, bánh chưng ơi! Ngồi chung quanh nồi bánh luộc bốc hơi Nghi ngút mùi hương ngàn đời thân thuộc Dẫu mỗi năm chỉ một lần có được Cũng khắc dấu cả đời trong ký ức miên man… Sáng tinh sương vớt bánh để lên giàn Ép chặt lại cho vuông thành sắc cạnh No đủ, tròn đầy gói trong chiếc bánh Cuộc sống mai này yên ấm, ấm êm hơn Ôi sao một thời mơ ước thật… giản đơn Trẻ bây giờ có hiểu chăng điều ấy Có biết rằng thân yêu biết mấy Chiếc bánh chưng cho ngày Tết sum vầy? Nhớ lắm xa xưa cả nước có một ngày Chìm trong mơ màng mờ mịt khói bay Bừng lên từ nồi bánh chưng của vạn vạn nhà đất Việt! Bánh chưng ơi – Tôi gọi lời tha thiết Xa tự bao giờ mà xa thế, bánh chưng ơi! Thụy Anh Tết về, nhớ bánh chưng xanh Tết về, nhớ bánh chưng xanh, Nhớ tràng pháo chuột, nhớ tranh lợn gà. Nhớ cành đào thắm đầy hoa, Nhớ giây phút đợi giao thừa nghiêm trang. Nhớ ngũ vị, nhớ chè lam, Nhớ cây nêu, nhớ khánh vang tiếng sành. Nhớ tam cúc đẹt Nhớ… mình! Nhớ cân mứt lạc, nhớ khoanh giò bì… Thân tôi từ buổi chia lìa. Xuân sang mỗi độ nhớ về xa xưa. Đã tàn hơn một giấc mơ, Ngược dòng kỷ niệm ấu thơ ngại ngùng! Bá Lân Năm mới đón chào Chân Thiện Nhẫn Cánh én lượn bay pháo rộn ràng Thế nhân hạnh phúc đón xuân sang Trẻ em hớn hở khoe tà áo Trà đượm hương thơm nụ mai vàng. Đầu ngõ rập rình lân múa lượn Cuối làng rộn rã tiếng đàn ca Năm mới đón chào Chân Thiện Nhẫn Sức khỏe an vui khắp mọi nhà Xóm làng thân thiết như ruột thịt Đêm ngủ yên lòng chẳng cài then Ngắm ánh trăng thanh sau ngày mệt Tâm chẳng ưu tư những sang hèn Kim Thoa Ngoảnh đầu nhìn lại Năm mới sắp rồi, rộn gần xa Hân hoan niềm vui đến mọi nhà Một năm trôi qua ta nhìn lại Ta đã làm gì những ngày qua…? Ta có nghe lời Sư Phụ không? Có Chân Thiện Nhẫn ở trong lòng? Có chiểu theo đó mà hành xử Có thêm chấp trước… bởi cầu mong…? Năm cũ qua rồi…cho qua đi… Mất được thế gian tiếc làm gì? Ta được còn hơn nhiều cái mất Có được Pháp rồi ngại ngần chi? Ta tự hỏi lòng thực tu chưa? Tâm có kiên định trong gió mưa? Ngoài kia tà ác làm mưa gió Lôi kéo nhiễu nhương cũng bằng thừa! Tu mà…không chạy theo số đông Soi tận tâm can…bỏ trong lòng Ta ngộ thế nào tu thế nấy… Luôn ở trong Pháp sẽ thành công Năm mới chúc bạn bè gần xa Vượt qua ma nạn vẫn an hoà Kiên định thực tu luôn tinh tấn Sớm đến hồi thăng… trở về nhà! THP Anh có mong Tết đến Hà Nội sáng nay lạnh lắm anh ơi! Gió đông bắc và rét sâu buốt mặt. Em đến cơ quan với hai bàn tay cóng, Bao nỗi lo trong lòng khi Tết sắp kề bên… Thưởng Tết năm nay co kéo vẫn chẳng lên, Chẳng đủ để em mua sắm thời bão giá! Bao nhiêu thứ phải lo khi Tết về ngang cửa, Biết xoay sở ra sao … lương công chức nghèo nàn? Tết đến mang theo bao mối nợ ân tình, Bố mẹ nơi xa mong cháu con về đoàn tụ. Bầy trẻ thơ mong chờ quần áo mới, Thầy giáo già mong trò giỏi về thăm… Tết đang về trên khắp nẻo xa xăm, Gốm Bát Tràng bày bán bao hè phố. Hoa Hải Đường rực hồng từng chùm nụ, Cùng với đất trời đổi sắc sang xuân. Năm cũ qua đi, lo lắng sẽ qua đi, Hết giá rét sẽ tới ngày nắng ấm. Và em biết, trong cõi lòng sâu thẳm, Ta chỉ cầu một Xuân mới bình yên! Bình An Về lại thành phố sau Tết Lúi húi từ rất khuya, Về lại Thành sau Tết. Nghe nói cầu qua sông, Xe người ùn kìn kịt… Con gái ngồi sau xe, Cứ ríu ra ríu rít. Đường phía trước mờ mịt, Cứ ngỡ bình minh rồi .. Tiếng lánh lót phía sau, Ngọn gió xuân phía trước. Hai bên đường mướt rượt, Dòng kênh giờ nước lên… Xuân náo nức trong đêm, Đủ thứ hương là lạ. Những khu vườn đầy lá, Những hàng cây đầy hoa. Tịnh không một bóng người, Tết dẫn Xuân đi chơi. Trong đêm nhung yên tĩnh, Vài đốm sao gọi mời… Rặng thủy liễu rủ tóc, Đom đóm thắp thành vòm. Mặt nước loang ánh bạc, Xuân vào hội hoa đăng… Buổi sáng Xuân bình yên, Mặt Trời chưa vội thức. Tiếng chim nào ríu ran, Tiếng hát nào trong ngực… Muốn mặt trời lâu lên, Để nghe Xuân náo nức. Giọng con gái lánh lót, Theo vòng xe quay êm… La Vinh Ừ, thôi cứ nở… Mai ơi, nở hết sáng nay Còn bao nhiêu mốt cho ngày Tất Niên? Còn bao ngày nhớ, ngày quên? Ừ, thôi cứ nở, muộn phiền sẽ qua! La Vinh Vậy là các bạn đã đọc qua một số bài thơ về Tết của thế hệ chúng tôi, 8x trở lại, nếu thấy hay thì hãy share đến bạn bè và người thân nhé! Xem thêm Chùm thơ hay nhất về tình cảm gia đình tình cha mẹ, tình anh em, tình ông bà Chùm thơ đón chào mùa xuân Thơ cho bé những vần thơ mẹ kể con nghe
bài thơ tết xưa