Tổng đề cử Tài chính đại lão tiểu phu lang. Thẩm phủ tiểu ca nhi khi còn bé bị đại di nương đẩy mạnh hồ hoa sen, nãi nãi vì hắn bảo mệnh, làm hắn từ nhỏ giả dạng làm tiểu ngốc tử, nãi nãi qua đời sau hắn ngoài ý muốn rơi xuống nước, đi tới 90 niên đại, bị Đọc truyện Tráng Phu Lang Nhà Tú Tài của tác giả Nhật Lệ Phong Hòa, đã full (hoàn thành). Đánh giá: 9.1 / 10 từ 395 lượt. Vừa mới comeout đã bị cha mình đập bể đầu @@ Chỉ ngọt ngào với tiểu thụ, người không phạm ta, ta không phạm người xuyên việt công VS miệng Tiểu Phu Lang Ngoan Ngoãn; Tiểu Phu Lang Ngoan Ngoãn. 40,000 . Đọc Truyện Theo Dõi (22) 9.25/10 trên tổng số 20 lượt đánh giá. Thông Tin; Giới Thiệu; D.S Chương; Ngậm đi một tiểu phu lang Edit: mimai Beta: irisyen Triệu lão thái đơn giản chính là tìm đường chết. Năm năm trước sở dĩ mụ gây rối ép Triệu Đại Niên hưu* Lý Uyển, là bởi vì con gái của Tưởng đồ tể, gọi là Tưởng Tiếu, coi trọng Triệu Đại Niên, lúc ấy nam nhân của Tưởng Tiếu hai năm trước đã không Truyện Tiểu Phu Lang Của Vân Thợ Săn - Chương 102 với tiêu đề 'Sinh một bảo bảo đi!' Hiện menu doc truyen. Danh sách biết nhổ cỏ, hiện tại có chuyện làm, cuộc sống mỗi ngày càng có hi vọng, sẽ có một ngày tái giá thú một tức phụ, vui vẻ bên nhau." Nhắc đến tức hG9T. Thư danh Tái giá tiểu phu lang Tác giảsj giảo nhi [ văn án ] Kế mẫu khiến đường đường đích tử cưới bị đại tướng quân hưu về nhà Lân nhi, còn so với chính mình lớn như vậy mấy tuổi. Đêm động phòng hoa chúc tào chấn lăng xem xét chính mình này tân tức phụ cảm giác rất kỳ diệu, thế giới này cư nhiên có loại này nam nhi thân còn có thể sản tể tử . Bất quá hôm kia kia đại tướng quân là đầu óc có bệnh đâu vẫn là đầu óc có bệnh, phóng thiên túng kỳ tài không cần, thanh mai trúc mã không cần, giúp hắn kiến công lập nghiệp cũng không muốn, thế nào cũng phải muốn lâu bên trong chạy ra gì đó, xem thứ đó bộ dáng cũng chưa hắn tức phụ tuấn tú. Tân tức phụ gì đều hảo, chính là chỉ số thông minh thượng thiên thiên nghiền áp chính mình lược đau đầu. Hắn một đai binh đánh nhau , tối phiền người đọc sách cằn nhằn cằn nhằn không dứt, cho nên chỉ cần hắn tức phụ nhất cầm lấy tiên sinh khoản tiền, lực bạt sơn hà hề tào chấn lăng liền cùng chỉ háo tử dường như. Ngu tú miện cảm giác, này tiểu trượng phu chỉ số thông minh sốt ruột... Chính mình nên khiến hắn nhiều đọc mấy quyển sách, nhiều luyện tự... Bình thường xã hội, liền hơn Lân nhi có thể gả có thể lấy. Đây là một võ tướng cùng một văn khoa Trạng Nguyên cố sự, có bao dung có trạch đấu có ngược tra, tào chấn lăng cho phép cất cánh nhà mình tức phụ bò so với hắn cao, tài hoa so với hắn xuất chúng, danh khí cũng so với hắn đại, không ngại bản thân so ra kém nhà mình tức phụ, lại đồng thời cũng cố gắng cùng hắn sở yêu nhân sóng vai. Văn danh phế... Thực xin lỗi qaq này văn siêu cấp chính nhi bát kinh còn rất cấp kình... Hẳn là... Ngoài ra tác giả chỉ số thông minh sốt ruột, thỉnh chớ tích cực, cám ơn phối hợp. Nội dung nhãn Tình yêu và hôn nhân cường cường ngọt văn Tìm tòi mấu chốt tự Nhân vật chính Tào chấn lăng ngu tú miện ┃ phối hợp diễn ┃ cái khác Tấn Giang ngân bài đề cử Tào chấn lăng đi đến một có nữ nhân cùng Lân nhi thế giới, mở mắt chính là động phòng hoa chúc, cưới so với chính mình đại bốn tuổi còn bị hưu Lân nhi. Tức phụ cố nhiên tài hoa hơn người, tướng mạo phi phàm, nhưng ánh mắt hạt, bằng không lúc đó gả cho nhất lang tâm cẩu phế, dùng xong liền bị ném tra? Ngu tú miện xem xét nhà hắn tiểu trượng phu, nhất đốn năm bát cơm, mười màn thầu, tam món ăn đĩa. Trừ cảm giác dạ dày chống đỡ ngoại liền cảm giác hắn muốn vì này tiểu trượng phu thao nát tâm "Ăn xong đi luyện mười trang giấy, xem tam quyển sách !" Tào chấn lăng bỗng nhiên cảm giác chính mình nên ăn nhiều chén cơm an ủi... Tác giả hành văn tự nhiên lưu sướng, ngôn ngữ rõ ràng. Vô luận là chỉ số thông minh cao tuyệt, tình Thương Lược thấp ngu tú miện vẫn là thân là "Mãng phu" Bị học bá nghiền áp chỉ số thông minh tào chấn lăng, đều khiến độc giả đối này chi gian ở chung cảm thấy sinh động thú vị. Nhìn chung chỉnh thiên văn, có nâng đỡ lẫn nhau, có bao dung, có trạch đấu, cũng có ngược tra, hãy xem tào chấn lăng như thế nào cho phép cất cánh ngu tú miện, cũng cố gắng cùng này sóng vai, tương cứu trong lúc hoạn nạn. Tào Chấn Lăng nhìn tấm thiệp đó, cười nhạo "Ngươi và hắn đã kết thúc rồi, còn đến nhà hắn làm gì? Thật là không suy nghĩ cho ngươi chút nào." Vẻ mặt Ngu Tú Miện bình tĩnh, nâng chung trà lên nhấp miệng, liền chậm rãi thả xuống, ném tấm thiếp mời kia cho Tây Triết "Từ chối thay ta." Đợi Tây Triết đi rồi, Tào Chấn Lăng mới mở miệng lần nữa "Thế nhưng ngươi đến đây là để mượn chuyện này mà rời núi sao?" "Ừ?" Ngu Tú Miện nhíu mày. "Ta nói rồi, cho ngươi tự do, ngươi không nên lại bị gò bó ở trong mấy tấc vuông này." Ánh mắt Tào Chấn Lăng bất ngờ nghiêm túc. "Ngươi muốn ta làm thế nào?" trong lòng Ngu Tú Miện cũng có mấy phần kích động, rũ xuống mi mắt nhìn màu xanh biếc của trà Long Tĩnh trong chén. "Quyết đoán một chút, đừng nhăn nhăn nhó nhó giống như nữ nhân, cũng đừng bị người ta nắm mũi dẫn đi." Tào Chấn Lăng biết Ngu Tú Miện không phải không hiểu, chỉ là người trong cuộc khác người ngoài cuộc mà thôi. Tình cảm hai mươi mấy năm không phải nói bỏ là có thể bỏ xuống được, nói quyết đoán là quyết đoán. "Hừ. " trong lòng Ngu Tú Miện có chút buồn bực, không phải vì Lâm Cảnh Huy, mà là không biết nên đối mặt như thế nào với trưởng bối, đi tới "Rảnh rỗi nói chuyện cùng ta như thế không bằng hôm nay luyện chữ đi?" . . ."Sặc! Ta có lòng tốt khuyên ngươi, không biết tốt xấu." Hừ một tiếng quay đầu bước đi. Dư Miểu và Lâm Cảnh Huy không nghĩ tới Ngu Tú Miện sẽ quyết đoán như thế, chỉ có một câu "Đã gả, không tiện tới." Văn chương cũng không, vừa nhìn cũng biết là người khác viết thay. Lâm Cảnh Huy lúc này mới hơi tỉnh táo, chính mình thực sự là chọc giận đối phương rồi. Mấy ngày nay, Dư Miểu đã nói rõ ràng lợi hại trong đó nên tất nhiên là tỉnh ngộ không ít. "Ai, xem ra ta chỉ có thể tới cửa một lần." Dư Miểu tuy biết rõ lần thứ nhất sẽ bị từ chối, nhưng không ngờ rằng đối phương sẽ có thái độ như thế, tâm lý rõ ràng, chỉ sợ đối phương cũng xấu hổ về thái độ mình đối xử với An Tịch Dao lúc đó. Kỳ thực, nếu như phụ thân Lâm Cảnh Huy vẫn còn ở đây, có một người phụ thân trực tiếp dạy bảo, hai vị Lâm gia này tuyệt không dám đối xử như vậy với Ngu Tú Miện. Tuy Dư Miểu vất vả chống đỡ hậu viện Lâm gia, còn Lâm Cảnh Huy nhiều năm chinh chiến. Nhưng một người chưa bao giờ tiếp xúc qua Ngu Tú Miện ở ngoài, rốt cuộc vẫn là một nữ nhân ánh mắt hẹp hòi, không có dũng khí. Nếu năm đó bà có một phần khí phách, ba phần mưu trí của Đại công chúa chém phụ thân xuống ngựa, phụ trợ đệ đệ đăng cơ, vì thiên hạ bách tính quét dọn hôn quân, lập một minh quân khác thì sẽ không rơi xuống hoàn cảnh như bây giờ. Dư Miểu từ đầu đến cuối vẫn luôn đứng về phía Ngu Tú Miện, chắc chắn sẽ không để An Tịch Dao tiến vào đại môn Lâm gia, thậm chí lúc phạm phải sai lầm vào năm đó, không phải vì muốn nhờ vào đó để chèn ép Ngu Tú Miện mà là để thức tỉnh nhi tử của bà thì đã không làm như vậy rồi. Chương 6 Editor+ Beta Tịnh “Đây là nhi tử của ta, cũng là đệ đệ Chấn Lăng, vẫn còn đang đọc sách ở học đường. Tuy đọc sách không bằng con, nhưng nếu con buồn chán, con có thể tìm nó trò chuyện một chút cũng được. Khuê Hiền, nếu như đọc sách có chỗ nào không hiểu thì cứ đến hỏi Nhị tẩu là được.” Cho dù đối phương không phản ứng, Lưu Thu Liên cũng không có ý định buông tha cho y. *Như hổ mọc thêm cánh Như hổ thiêm dực Hổ là con vật khỏe mạnh, thì lại càng khỏe mạnh và hung hãn hơn. Ý nói tới người có tài được trợ giúp thêm thì sẽ mau chóng thành đạt. Câu này còn có hàm nhĩa là kẻ ác độc, hung bạo mà được tiếp thêm sức mạnh thì chỉ thêm phần tai họa cho thiên hạ mà thôi “Tào Khuê Hiền bái kiến Ngu công tử.” Nói xong cung cung kính kính hành lễ “Khuê Hiền ngưỡng mộ công tử đã lâu, hôm nay được gặp quả thật cảm thấy rất vinh hạnh.” Ánh mắt Ngu Tú Miện bình tĩnh nhìn mắt gã, trong lòng cảm thấy nực cười, phất tay một cái, không muốn có quan hệ gì với loại người này “Ta đã gả cho nhị ca của ngươi, thì sao có thể gọi ta là công tử được chứ? Không hợp với lễ giáo. Còn về việc học, ta rất tin tưởng lão sư có thể dạy bảo ngươi, nên ta cũng sẽ không nhúng tay vào. Huống gì bây giờ ta và ngươi dù sao cũng khác biệt, nếu như không có chuyện gì khác, thì mời trở về đi.” “Này.” Lưu Thu Liên không ngờ đối phương sẽ không cho mặt mũi như thế, nhất thời cứng ngắc ở một bên. Mà bên kia, sắc mặt của nhi tử bảo bối Tào Khuê Hiền lại càng tái mét hơn. Tây Triết lập tức đứng dậy “Mời hai vị trở về, chủ tử nhà ta mệt rồi.” Lưu Thu Liên không dám cố chấp ở lại, mãi đến tận đi ra khỏi viện sắc mặt vẫn tái mét khó coi. Tào Khuê Hiền không ngừng trách móc ở trên đường “Mẫu thân, vì sao người lại gả Ngu Tú Miện cho tên nhị ca phế vật kia chứ? Nếu như gả cho con, sau này ở chốn quan trường con sẽ như hổ mọc thêm cánh rồi.” “Y vì ganh tị mới bị bỏ, Nhị ca con cũng không mắng sai, lại còn là một hàng đã xài qua, con cũng muốn?” Nói xong hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ không vui, bị thái độ vừa rồi của Ngu Tú Miện chọc giận “Hơn nữa, trước khi con như hổ mọc thêm cánh, con cho rằng sẽ không bị Lâm tướng quân giết sao? Lâm tướng quân người ta chỉ nổi nóng mà thôi, chờ nguôi giận thì đương nhiên sẽ muốn vãn hồi. Đến lúc đó, không phải tên nhị ca phế vật kia của con sẽ phải nhận hết lửa giận và ghen ghét của đối phương sao? Chết thế nào cũng không biết!” Tào Khuê Hiền nghe thấy có lý, trong lòng vừa sợ vừa mừng, nhưng lại có chút không cam lòng khi nhớ đến khuôn mặt tuấn tú tinh xảo kia. Lưu Thu Liên sao lại không nhìn ra lòng dạ của nhi tử bảo bối chứ? Nhìn xung quanh vắng vẻ, ngay lập tức cúi người nhỏ giọng nhắc nhở “Nhị ca con là tên ngốc, mà Ngu Tú Miện lại vừa mới bị người ta làm nhục như thế, là lúc nản lòng thoái chí yếu ớt nhất. Nếu như con thường xuyên trò chuyện với y, trò chuyện thi từ ca phú, thì sợ cái gì? Bề ngoài thì là nhị ca của con không phải tốt hơn sao?” Càng nghe mắt Tào Khuê Hiền càng sáng, trong lòng liên tục gật đầu, nhưng gã rất có tự tin. Hơn nữa nếu so sánh gã với tên nhị ca ngu ngốc đó, người mù cũng biết phải nên chọn ai, cho tên nhị ca kia *đội nón xanh cũng không có gì là không được, còn ủy khuất nói “Nương, được rồi. Lúc nãy con nhìn Tú Miện nhưng y lại lạnh nhạt với con.” Đội nón xanh bị cắm sừng, ngoại tình = Lưu Thu Liên thấy thế “Ai dô” một tiếng “Bây giờ đã gọi là Tú Miện luôn rồi à?” Thấy nhi tử có chút ngượng ngùng mới nói “Đó là do y tức giận Tào Chấn Lăng đấy, giận chó đánh mèo đến chúng ta. Chờ mấy ngày nữa, sau khi nguôi giận, con lại cẩn thận tiếp cận một chút, cho y biết con và Tào Chấn Lăng khác nhau, còn sợ y thoát khỏi bàn tay sao?” Không sai, từ lúc vừa mới bắt đầu Lưu Thu Liên đã có chủ ý này, ngoại trừ tính kế Tào Chấn Lăng ở ngoài, thì còn là tìm cho nhi tử của mình một lá chắn ở bên ngoài. Trong mắt Lưu Thu Liên, Ngu Tú Miện là người kiêu căng khó thuần hóa khó quản giáo nhất, thị không thích người như y. Không thể phủ nhận năng lực của Ngu Tú Miện, nên dưới tình thế khó xử chỉ có thể thực hiện hạ sách này. Bằng không, chỉ sợ đứa con này của thị không giữ được đối phương. Bây giờ đã có kế sách vẹn toàn, cho dù Lưu Thu Liên có bí quá hóa liều thì cũng phải làm. Bên kia, sau khi Ngu Tú Miện đuổi người đi, cũng không có chuyện gì nên trở lại trong phòng, lệnh thân tín y dọn dẹp một vài đồ vật của Tào Chấn Lăng, chuyển qua sát vách. Căn phòng này nhất định phải là của y rồi! Dám mượn cơ hội này mắng y vào buổi trưa à? Không dạy dỗ tên tiểu tử này một chút, Tào Chấn Lăng thật sự là muốn nhảy ra khỏi lòng bàn tay của y rồi. Tuy rằng Tào Chấn Lăng nói mình buông được, nhưng tổn thương vẫn còn đó. Lâm Cảnh Huy người này, bản thân mình toàn tâm toàn ý phò trợ cho gã, nhưng lại đổi lấy kết quả này, khó khiến người khác không suy nghĩ. Cho nên, sau khi y suy nghĩ cẩn thận, Ngu Tú Miện quyết định chiếm lấy quyền chủ đạo giữa hai người. Đi theo sau lưng Ngu Tú Miện, Tây Triết cảm nhận được, ngắn ngủi mấy ngày, chủ nhân của hắn càng lúc càng khiến cho hắn đoán không ra. Lúc trước chủ nhân vô dục vô cầu, không để ý ăn mặc ngủ nghỉ, thế nhưng lại đi tranh quyền sở hữu một gian phòng với tân tướng công, hơi vi diệu. Thật ra Tào Chấn Lăng làm lớn chuyện như vậy, cũng không đơn giản là vì muốn chuyển ra ngoài, mà là vì tìm cớ đi ra ngoài lêu lổng mấy ngày. Năm đó mẫu thân Tào Chấn Lăng là trưởng nữ của Hoàng thương, tuy thân phận không cao, nhưng đồ cưới rất phong phú. Mà khi Tào Chấn Lăng 17 tuổi thành thân, con mẹ nó, một đồng tiền của đồ cưới cũng chưa từng thấy qua. Mà người nương hắn an bài cho hắn lúc trước, cũng không gặp được một người. Nói thật, Tào Chấn Lăng còn rất xem thường Lưu Thu Liên. Lá gan người đàn bà này sẽ không lớn đến mức nuốt luôn phần của người khác, vậy thì nhất định là giấu ở đâu đó. Kế hoạch vốn là làm ầm ĩ vào ngày thứ ba, kéo dài đến bây giờ chẳng qua là vì phải hỏi thăm tin tức. Biết được bà vú năm đó bây giờ đang ở trong một cái thôn ở ngoài thành, vẫn là do mẫu thân hắn sắp xếp. Mẫu thân hắn ốm lâu ngày rồi qua đời, cho nên có đầy đủ thời gian sắp xếp chuyện sau đó. Bà muốn quản nhi tử cũng không quản được, nhưng mà đã làm mẫu thân rồi thì tóm lại vẫn muốn để lại được những gì có thể cho nhi tử của mình. Cho nên, năm đó ngoại trừ niêm phong đồ cưới không thể động vào ở trong phủ, thì có viết một di thư chia thành bốn phần cho lão gia tử quyền cao chức trọng Tào gia một phần, đương gia Tào Chí Hạo một phần, một phần cho nhà mẹ đẻ, còn lại thì cho thân tín của mình. Ở trước mặt tất cả mọi người nói “Ta đây đã làm mẫu thân nhưng sống không lâu, ngoại trừ mong nhớ lão gia ra thì chỉ không đành lòng với đứa con mới ba tuổi này. Người làm nương như ta không thể để lại cho nó cái gì, chỉ có đồ cưới này chờ đến sau khi nó thành thân thì giao cho nó.” Luật pháp của quốc gia này cũng cho phép. Tào gia đương nhiên không hai lời, với lại mỗi tháng đều có tiền lãi của mẫu thân Tào Chấn Lăng từ *tiền trang trợ cấp như trước, bấy giờ mới khiến cho hắn tuy địa vị trong Tào gia không cao, nhưng vẫn lấp lánh như trước. *Tiền trang tên gọi của ngân hàng ngày xưa Có lẽ, việc này cũng là chuyện năm đó. Bây giờ đã qua mười bốn, mười lăm năm, nữ nhân ở hậu viện cũng đã bị thay đổi, cái rương niêm phong kia sợ là đã bị mở ra rồi. Hôm nay hắn thấy cái trâm cài tóc của Lưu Thu Liên, đoán chắc nó không phải là đồ của thị. Nghĩ đến đồ của mình bị người khác lấy mất thì không vui, cố gắng càng nhanh càng tốt chạy đến thôn, lau mặt rồi gõ cửa. Thúy Liên nghe người ta nói Tào nhị thiếu gia đến tìm, đầu óc trống rỗng, người lảo đảo nghiêng ngã từ hậu viện chạy ra. Lần thứ hai nhìn thấy tiểu thiếu gia, vui mừng khóc. Lúc tiểu thiếu gia được tám chín tuổi thì bà bị đuổi ra khỏi cửa, chỉ có thể ở trong thôn này, mỗi ngày đều nhớ tiểu thiếu gia, cảm thấy hổ thẹn với tiểu thư. “Thiếu gia!!” Thúy Liên đã khoảng bốn mươi tuổi, vóc người không còn gầy nhỏ như năm đó, to béo mạnh mẽ, chạy tới ôm chặt lấy Tào Chấn Lăng, sau đó. . . chôn ngực. . .”Tiểu thiếu gia, lão nô rất nhớ hu hu. Lúc lão nô rời đi, ngài còn nhỏ như thế, bây giờ rốt cuộc đã lớn như thế này rồi. Nô tỳ xin lỗi tiểu thư, xin lỗi tiểu thiếu gia..hu hu” “Hu hu hu hu!!!” Người phải khóc, phải là gia mới đúng đó. . . Nửa khắc sau, rốt cuộc bà vú khóc đủ rồi, lau mặt, dường như phát hiện vừa thất lễ, có chút ngượng ngùng và vui mừng nhìn Tào Chấn Lăng “Ai, dáng vẻ tiểu thiếu gia thật giống cữu cữu của ngài, cũng tuấn tú như thế này. Nghe nói tiểu thiếu gia đã thành thân? Là cô nương nhà ai? Bây giờ tiểu thiếu gia có tốt không?” “Hôm nay ta tìm đến vú. . .” Danh xưng này đến từ từ, cảm giác giống như mình chưa cai sữa vậy “Là muốn thương lượng với vú, để vú trở về ở với ta, cùng với một ít người thân tín nữa.” Hai ngày nay, thân tín Ngu Tú Miện đến, mà đều là làm chính sự, không có một người để hầu hạ. Mà người hầu hạ trong phủ đều là người của Lưu Thu Liên, khi sai khiến trong lòng cũng chẳng thoải mái. “Tiểu thiếu gia dọn ra ngoài ở rồi sao?” Thúy Liên vui mừng hỏi. “Không, ta đường đường là trưởng tử Tào gia, vì sao lại phải chuyển ra ngoài ở chứ?” Tào Chấn Lăng lớn tiếng nói, càng cảm thấy Ngu Tú Miện nói đúng. Thúy Liên do dự nhìn Tào Chấn Lăng “Nhưng bây giờ sợ là phu nhân sẽ không cho phép đâu?” “Hừ, bà ta không quản được hậu viện của ta.” Tào Chấn Lăng không vui nói “Đồ của ta ở Tào gia ta sẽ không để người khác lấy đi. Vú sớm chuyển tới một chút, ta và Tú Miện bây giờ ở trong viện không có ai hầu hạ, thật phiền phức.” “Tại sao lại không có ai hầu hạ?! Người đàn bà này thật sự là gan to bằng trời rồi!” Thúy Liên vỗ bàn một cái tức giận nói, giống như một con sư tử cái đang che chở cho con. “Chuyện lớn hơn, gan to bằng trời bà ta cũng làm rồi, cũng không kém chuyện này là bao.” Tào Chấn Lăng cười lạnh nói “Bây giờ phu nhân ta là Ngu Tú Miện vang danh khắp thiên hạ, vú nhất định phải kính trọng y.” Hết chương 6 Your browser does not support HTML5 Audio! Động Cao Cao Truyền Cảm Thảo Mai Kiêu Kỳ Trầm Mua VIP Yêu Cầu Làm Truyện Nhanh Download Hàng Loạt Server 1 FS Server 2 CG Làm Audio Trực Tiếp Paused... Thư Giãn 1 Thư Giãn 2 Thư Giãn 3 Thư Giãn Ghibli Thư Giãn Tung Của Style Buồn Tung Của Style Cung Cấm 1 Cung Cấm 2 Happy Tung Của Style Happy Cafe Happy Sáo Happy Sáo Fighting FFXV Fighting Epic Fighting Naruto Fighting Automata Fighting Epic 2 Fighting Anime Kinh Dị 1 Kinh Dị 2 Thần Bí 1 Tùy Chọn Đánh giá của 15 lượt đề cử Kế mẫu để đường đường con trai trưởng cưới cái bị Đại tướng quân hưu về nhà Lân nhi, còn lớn hơn hắn vài tuổi. Đêm động phòng hoa chúc tào chấn lăng nhìn thấy chính mình này tân nương tử cảm thấy rất kỳ diệu, thế giới này lại có loại này thân nam nhi còn có thể đẻ con tử. Bất quá hôm kia cái kia Đại tướng quân là đầu óc có bệnh đây này vẫn là đầu óc có bệnh, để đó kỳ tài ngút trời không nên, thanh mai trúc mã không nên, giúp hắn kiến công lập nghiệp cũng không cần, cần phải muốn cái trong lầu chạy ra đồ vật, xem vật kia dáng dấp đều không vợ hắn tuấn tú. Tân nương tử cái gì đều tốt, chính là thông minh thiên thiên nghiền ép chính mình hơi đau đầu. Hắn một mang binh đánh giặc, phiền nhất người đọc sách cằn nhằn cằn nhằn cái không hết không dứt, vì lẽ đó chỉ cần vợ hắn một cầm lấy tiên sinh khoản tiền chắc chắn, lực bạt sơn hà này tào chấn lăng rồi cùng chỉ con chuột dường như. Ngu tú miện cảm thấy, này tiểu trượng phu thông minh nắm bắt cấp. . . Chính mình nên để hắn nhiều đọc vài cuốn sách, luyện nhiều chữ. . . Bình thường xã hội, liền có hơn cái Lân nhi có thể gả có thể lấy. Đây là một võ tướng cùng một cái Văn Khoa trạng nguyên câu chuyện, có bao dung có trạch đấu có hành hạ cặn bã, tào chấn lăng cho phép cất cánh chính mình người vợ bò cao hơn hắn, tài hoa so với hắn xuất chúng, tiếng tăm cũng so với hắn lớn, không ngại tự mình không sánh được chính mình người vợ, nhưng đồng thời cũng nỗ lực cùng hắn chỗ yêu người cũng vai. Văn tên phế. . . Thật thực xin lỗi QAQ này văn siêu cấp đường hoàng ra dáng vẫn rất cho sức lực. . . Hẳn là. . . Ngoài ra tác giả thông minh nắm bắt cấp, xin chớ tích cực, cảm tạ phối hợp. Nội dung nhãn mác Tình yêu và hôn nhân cường cường điềm văn Tags chủ công Cổ đại Cường cường Đam mỹ Dị thế HE Làm giàu Ngọt sủng Nguyên sang Niên hạ Sinh con Tình cảm Trọng Sinh Xuyên Việt

tái giá tiểu phu lang